28 tuổi, tôi xinh đẹp, lắm tiền và yêu nhiều nhưng không cưới

PV 16/10/2025 19:40

Nhiều người nói, hạnh phúc của phụ nữ là lấy chồng, sinh con. Tôi không tin điều đó. Với tôi, hạnh phúc chính là được sống một mình, được lặng im mà không cần phải giả vờ mỉm cười.

Tuổi trẻ không cần một tờ giấy hôn nhân

Tôi 28 tuổi, là nhân viên văn phòng vào ban ngày, kinh doanh trực tuyến vào ban đêm. Tôi không giàu sang nhưng đủ để sống thoải mái, tự mua thứ mình thích, tự trả hóa đơn mà chẳng cần xin ai.

Tôi sinh ra trong gia đình không hạnh phúc. Mẹ tôi khóc nhiều, cha tôi suốt ngày im lặng. Họ sống chung như hai người cùng thuê một mái nhà, chẳng buồn nói với nhau lời nào.

Tôi từng hỏi mẹ: “Sao mẹ không ly hôn?”. Bà chỉ cười nhạt: “Vì con”. Câu trả lời đó khiến tôi hiểu: Có những cuộc đời, người ta giam mình trong khổ đau chỉ để giữ lấy hai chữ “gia đình”.

Từ đó, tôi sợ hôn nhân. Tôi thấy nó không còn là thiên đường của tình yêu như người ta vẫn vẽ. Nó giống như một bản hợp đồng, có chữ ký, có ràng buộc và có cả những đêm dài cãi vã.

Xung quanh tôi, những người bạn cùng tuổi lần lượt kết hôn. Ban đầu là váy cưới, là ảnh chụp cười tươi. Sau vài năm là tiếng than vãn vì chồng vô tâm, vì con ốm, vì tiền bạc không đủ...

Người ta gọi đó là trưởng thành. Còn tôi, tôi thấy đó là đánh đổi. Họ đánh đổi tự do để lấy trách nhiệm, đánh đổi nụ cười để có danh phận.

28 tuổi, tôi xinh đẹp, lắm tiền và yêu nhiều nhưng không cưới - 1

Độc thân liệu có gì sai? (Ảnh minh họa: Knet).

Tôi chọn ở lại bên lề. Tôi yêu, có chứ. Tôi vẫn biết rung động, vẫn biết nhớ một người đến thao thức. Nhưng tôi không bao giờ muốn ký vào tờ giấy hôn thú.

Khi người đàn ông nói với tôi về kết hôn, tôi biết mình phải rời đi. Không phải vì tôi không yêu, mà vì tôi biết chúng tôi đang yêu khác cách. Họ muốn yên ổn, tôi muốn tự do.

Có những đêm, tôi nghĩ: Giá mà tình yêu không gắn liền với trách nhiệm. Giá mà người ta có thể yêu nhau trọn vẹn mà không cần kết thúc bằng một đám cưới. Nhưng thế giới này không chiều lòng những kẻ mộng mơ.

Tôi đã yêu vài người. Có người là đại gia, đưa tôi đi du lịch, tặng túi xách đắt tiền. Có người là chàng thư sinh, nghèo nhưng nói chuyện có duyên. Tôi yêu theo cách rất thật, rất hết lòng nhưng chưa bao giờ yêu để cưới.

Trăn trở của kẻ sống ngược chiều thế gian

Tôi nhớ có lần, mình mang thai. Người đàn ông ấy là giám đốc, thành đạt, hơn tôi 10 tuổi. Anh ấy muốn giữ đứa bé, còn tôi thì không. Tôi bỏ thai đi. Tôi không muốn một sinh linh ra đời trong cuộc đời nửa vời.

Người ta nói, tôi tàn nhẫn. Nhưng chẳng ai hiểu rằng, tôi sợ lặp lại bi kịch của mẹ. Sợ có một đứa con phải chứng kiến cảnh cha mẹ xa nhau trong im lặng. Tôi thà cô độc, còn hơn để ai đó lớn lên trong cô đơn.

Tôi 28 tuổi, độc thân, thu nhập đủ đầy, không cần dựa vào đàn ông. Xung quanh, dư luận bàn tán: “Cô này kén quá nên ế”, “Cô này từng bỏ con nên bị báo ứng”. Tôi nghe hết nhưng chỉ cười.

Họ đâu biết rằng, tôi sống yên bình trong thế giới nhỏ của mình. Tôi đi làm, đọc sách, thỉnh thoảng hẹn hò. Tôi có vài mối tình ngắn ngủi, có những buổi tối say và khóc. Nhưng sáng hôm sau, tôi vẫn dậy, đánh son và đi làm.

Đôi khi, tôi thấy mình giống một dòng sông chảy ngược. Xã hội bảo phụ nữ phải lập gia đình, phải sinh con, phải làm dâu hiền, mẹ đảm. Tôi thì không. Tôi chỉ muốn được là tôi: Không danh phận, không khuôn mẫu.

Nhưng nói không chông chênh thì là nói dối. Có những tối, tôi thấy mình nhỏ bé giữa phố đông. Nhìn những gia đình 3 người nắm tay nhau, tôi thoáng thấy lòng trống rỗng.

Tôi biết, hạnh phúc của họ không phải thứ xa xỉ, chỉ là tôi không đủ niềm tin để đặt cược vào nó. Bởi tôi đã thấy quá nhiều hôn nhân tan vỡ. Tôi sợ mình sẽ lại trở thành một bản sao của mẹ.

Thỉnh thoảng, bạn bè hỏi: “Nếu già rồi, ai chăm?”. Tôi đùa: “Tôi sẽ là bà lão xì tin, đi du lịch, tự chụp ảnh, tự cười với đời”. Nhưng đêm về, tôi vẫn nghĩ: Liệu mình có đang tự an ủi quá không?

Tôi vẫn tự hỏi điều đó mỗi khi nhìn những cặp đôi hạnh phúc bế con trên tay. Tôi thấy họ đẹp thật nhưng cái đẹp ấy, sao tôi cảm thấy vừa xa xôi, vừa mong manh đến lạ.

Có lẽ, tôi sai hoặc có lẽ, tôi đúng. Tôi không biết. Tôi chỉ biết, tôi đang sống thật với lòng mình. Không tổn thương ai, không lừa dối ai, chỉ là chọn một con đường khác với số đông.

Nhưng đôi khi tôi nghĩ: Liệu tôi có ích kỷ không khi từ chối những điều xã hội coi là “đúng”? Liệu tôi có đánh mất cơ hội được yêu, được làm mẹ, được sống trọn một kiếp đàn bà?

Tôi vẫn trăn trở, mỗi ngày. Về một hạnh phúc không tên, một tương lai không định dạng.

Còn bạn, nếu là tôi, bạn có dám chọn sống một đời tự do, mặc kệ điều tiếng dư luận, đánh đổi lấy cô đơn đến cuối đời không?

Góc "Chuyện của tôi" ghi lại những câu chuyện trong đời sống hôn nhân, tình yêu. Bạn đọc có câu chuyện của mình muốn chia sẻ vui lòng gửi về chương trình qua hòm thư: [email protected]. Câu chuyện của bạn có thể được biên tập nếu cần. Trân trọng.

Vinh Quang

Theo dantri.com.vn
https://dantri.com.vn/tinh-yeu-gioi-tinh/28-tuoi-toi-xinh-dep-lam-tien-va-yeu-nhieu-nhung-khong-cuoi-20251016170723885.htm
Copy Link
https://dantri.com.vn/tinh-yeu-gioi-tinh/28-tuoi-toi-xinh-dep-lam-tien-va-yeu-nhieu-nhung-khong-cuoi-20251016170723885.htm
    Nổi bật
        Mới nhất
        28 tuổi, tôi xinh đẹp, lắm tiền và yêu nhiều nhưng không cưới
        • Mặc định

        POWERED BY ONECMS - A PRODUCT OF NEKO