Cuộc sống sau ống kính: Chuyện về chim diều lửa ở đảo Cồn Cỏ
Đây là hình ảnh về một con chim diều lửa (tên tiếng Anh là: brahminy kite) chưa trưởng thành, được tôi chụp trong chuyến đi đảo Cồn Cỏ (Quảng Trị) gần đây. Suốt 3 ngày, tôi đã ngồi trong bụi cây đầy kiến ba khoang để chờ đợi khoảnh khắc chú diều lửa lao xuống bắt mồi. Đó cũng chính là kỉ niệm đẹp mà tôi muốn chia sẻ trong câu chuyện này.
Vào tháng 5 năm 2022, lần đầu tiên, tôi có chuyến trải nghiệm tại đảo Cồn Cỏ. Tôi thuê một chiếc xe máy để đi lang thang quanh đảo, khám phá thiên nhiên và tìm chim. Với diện tích chỉ khoảng 230 ha thì xe máy chỉ chạy khoảng 30 phút là đã hết đảo rồi. Bù lại, không khí trong lành và diện tích phủ xanh rất nhiều, nơi đây cho tôi một cảm giác thật thoải mái.
Khi đang đi dạo tôi phát hiện một chú chim diều lửa đang săn mồi tại một hồ nước nhân tạo trên đảo. Nó giang rộng đôi cánh và sà xuống mặt nước trông thật dũng mãnh, nhưng ngay sau khi thấy tôi xuất hiện, nó bay lên và đậu trên những cây cao xa tít.
Duy nhất chỉ có một bụi cây ngay mép hồ là đủ kín đáo để tôi ẩn núp. Sau khi chờ đợi khoảng hơn 3 tiếng, nó đã xuất hiện trở lại, bay lượn xung quanh hồ và chẳng bắt được con mồi nào. Tôi thì cũng chỉ kịp chụp được mấy tấm hình xa xa về nó.
Ngày thứ 2, tôi vẫn tiếp tục ngồi trong bụi cây hôm trước để chờ đợi. Trong lúc đang quan sát nó lẩn khuất đâu đó trên ngọn cây bàng vuông, tôi bỗng thấy đau nhói ở mắt cá chân. Tôi nghĩ chắc mình bị muỗi cắn thôi. Suốt ngày hôm đó, sau khi chụp được khá nhiều ảnh về diều lửa, tôi thấm mệt vì cả ngày chẳng ăn gì, chỉ uống nước. Chân tôi bắt đầu đau nhức và chỗ mắt cá chân sưng to. Chỗ sưng có đầu đen nên tôi nghĩ mình đã bị một con gì đó có độc đốt. Tôi dùng kim để khêu và nặn máu độc ra. Sau khi nặn hết máu độc, sáng hôm sau chân tôi hết sưng và không còn đau nữa.
Ngày thứ 3 tôi dậy rất sớm, ra ngoài đường hít thở không khí. Ở ngoài đảo này, vào buổi sáng sớm, người dân thường tụ tập, uống café, trò chuyện với nhau trước khi bắt tay vào các công việc của một ngày mới. Rất thân thiện và nhiệt tình, khi thấy tôi từ nơi khác đến, họ hỏi han và ngỏ ý giúp đỡ nếu tôi cần.
Tạm biệt họ, tôi tiếp tục công việc chẳng giống ai của mình là ra hồ nước chờ diều lửa. Lần này thì tôi cẩn thận để ý tới những loài côn trùng xung quanh.
Hôm đó mặt hồ thật êm ả, bầu trời trong xanh, cảnh tượng ấy đủ để quên đi những lo lắng. Bỗng tôi giật mình cảm thấy hơi nhột ở lưng, nhưng không đau, chắc lại có con gì bò vào lưng áo. Đúng lúc đó chú chim diều lửa phi xuống hồ, thực hiện cú bắt mồi rất nhanh. Tôi bị bất ngờ và gần như quên luôn cảm giác ở lưng để tập trung vào những cú bấm máy...
Kết thúc 3 ngày với diều lửa, tôi trở về đất liền, rồi về Đà Nẵng. Về tới nhà tôi vui mừng ngắm lại những hình ảnh về diều lửa. Đây cũng là lần đầu tiên tôi gặp loài chim này. Nhưng niềm vui không che giấu được sự mệt mỏi mỗi ngày một tăng. Sau 2 ngày khi đã phát sốt, tôi mới phát hiện mình bị độc của kiến ba khoang khắp lưng. Những vết bỏng do độc tiết ra khiến tôi đau nhức, không còn muốn ăn uống gì.
Rất may sau 3 ngày uống thuốc và bôi thuốc vào vết bỏng, tôi đã dần hồi phục và khoẻ lại. Chắc vết đốt ở mắt cá chân hôm trước cũng do kiến ba khoang đốt. Một kỉ niệm khiến tôi không thể nào quên, vì giờ đây khi ngồi nhìn lại những hình ảnh về diều lửa chụp ở đảo Cồn Cỏ, tôi vẫn cứ có cảm giác có cái gì đó nhồn nhột ở lưng mình.
Một hòn đảo nhỏ với những người dân thật thà, chất phác cũng là điều khiến tôi luôn nhớ về nơi ấy. Những buổi hoàng hôn ở đảo là những khoảnh khắc đẹp trong cuộc đời tôi. Và dĩ nhiên những hình ảnh về loài chim diều lửa tôi đã chụp ở đó sẽ được lưu giữ mãi về sau.