Cuộc sống sau ống kính: 'Vũ công' trên hồ nước
Khi nhìn vào những bức ảnh này, chắc chắn mọi người sẽ nghĩ tới một nơi tiên cảnh: một hồ nước êm ả, có bóng cây xanh ngả xuống tạo nên một không gian tuyệt vời cho những chú chim chân dài kiếm ăn. Nhưng sự thực lại là câu chuyện tôi muốn kể hôm nay.
Đây là loài chim cà kheo, có tên tiếng Anh là Black-winged Stilt một loài chim khá phổ biến vào mùa di cư hàng năm. Ở Đà Nẵng chúng thường xuất hiện những đàn nhỏ, chúng rất dễ nhận biết với bề ngoài cao ráo và vẻ đẹp đặc biệt.
Một ngày đầu tháng 9 năm 2020 (bắt đầu mùa chim di cư), tôi, với chiếc xe máy quen thuộc di chuyển tới rất nhiều điểm để tìm những chú chim di cư đầu tiên. Mất cả buổi chẳng thấy gì, tôi chạy ngang qua hồ chứa nước thải của thành phố với hy vọng có gì đó hay ho, và đúng thế tôi thấy ngay 3 chú chim cà kheo đang kiếm ăn đầy say mê dưới hồ.
Mặc cho cái mùi nồng nặc từ hồ bốc lên, tôi tìm cách tiếp cận chúng với khoảng cách ban đầu khoảng 50m, rồi từ từ, tôi lội xuống dòng nước đen ngòm đang sủi tăm, cuối cùng cũng đến được vị trí cách đàn cà kheo khoảng 5 - 6m.
Chúng đẹp như những vũ công đang khoác lên mình bộ lông rực rỡ với đôi chân dài màu đỏ đúng nghĩa "dài tới nách". Chúng chậm rãi kiếm ăn dưới ánh nắng chiều đang xuống, và xung quanh, những bong bóng nước trên mặt hồ tạo thành một "background" (phông nền), cứ như thể một sân khấu biểu diễn ngoài trời vậy.
Ít ai nghĩ rằng những nơi như hồ nước thải lại có những loài chim đẹp ở đó, thế nhưng đó lại chính là nơi kiếm ăn của khá nhiều loài chim, bởi nguồn thức ăn dồi dào như: ruồi, muỗi, trùn huyết, loăng quăng… Chim cà kheo hay kiếm ăn ở những chỗ nhiều nước, những con loăng quăng là thức ăn yêu thích của chúng, đôi lúc chúng ta sẽ không còn thấy đôi chân của chúng nữa do chúng lội xuống nước sâu.
***
Khi hoà mình cùng buổi biểu diễn ấy, tôi quên mất việc đang ngâm mình dưới làn nước thải, chỉ biết tập trung vào vẻ đẹp của những chú chim cà kheo. Khi chúng giành nhau mồi ăn, trước mắt tôi là những vũ điệu trên mặt nước nhẹ nhàng tới mức không làm cho mặt nước gợn sóng, và dĩ nhiên tôi cũng không dám di chuyển vì sợ phá hỏng khung cảnh ấy.
Cứ như thế tôi chụp say sưa trong suốt hơn 3 tiếng đồng hồ với loài chim này. Chúng mải ăn mà gần như quên mất sự có mặt của tôi đang ở đó, có những thời điểm chúng chỉ cách ống kính của tôi khoảng hơn 1m, bất giác chúng nhìn thẳng vào tôi đầy ngơ ngác, có lẽ chúng nghĩ, gã này chắc chẳng làm hại mình đâu.
Khi tôi quyết định quay trở lên bờ thì cũng là lúc chiều tà, đàn chim vẫn còn đang kiếm ăn. Lúc này chân tôi gần như tê cứng vì ngồi một chỗ dưới nước quá lâu, nhưng tôi cố gắng lùi lại thật chậm để không làm ảnh hưởng tới buổi kiếm ăn của chúng.
Lên bờ, tôi mới nhận ra, mùi hồ nước thải ngấm trên cơ thể tôi đã lấn át hết mọi thứ. Thế nhưng tôi lại mỉm cười đầy sung sướng vì đã có những giây phút đầy thăng hoa. Dù biết trước lần này về nhà tắm ba ngày không hết mùi cũng tôi vẫn thấy vui.