Ngẫm ngợi cuối tuần: Chuyện đời lạ lắm
Hôm trước, lên mạng xã hội thấy bài thuyết giảng của một sư cô về lòng hiếu kính với cha mẹ. Lời thật nhẹ nhàng mà sâu lắng.
Sư cô bảo: Chuyện đời lạ lắm, bạn đón về chơi một tuần thì ta nhớ mãi, vậy mà cha mẹ nuôi ta từ tấm bé, nhiều người không nhớ gì, không thấy gì! Tiền cho gái dễ như không, nhưng không thấy cầm tiền đưa bố mẹ bao giờ. Một bạn cho rằng: Cha mẹ nuôi con là cái đương nhiên. Cái đương nhiên là cái tự nhiên được coi như trách nhiệm. Người không nhớ là kẻ vô tâm và đó thực sự là có khuyết tật trong tâm thức. Số đó không phải số đông, nhưng cũng không ít đâu.
Gia đình và xã hội là không gian sống của mỗi người. Bất kì ai cũng vậy. Có cuộc sống với xã hội, nhưng cũng phải có cuộc sống gia đình thực sự. Để hài hòa được thì con người không thể vô tâm. Còn xử lý sao thì mỗi người mỗi cách đúng với lương tâm và trách nhiệm.
***
Trên đời này, đầy những ông chồng mải vui chơi rượu chè, đầy những đứa con mải đàn đúm đua đòi, đầy những người vợ đua chen, ghen tuông ấm ức vô lối... vẫn nhiều lắm. Giống như quy luật vật lý: lực hút, lực cản dằng dịt, đan quện vào nhau làm cho cuộc sống luôn sôi động. Tùy lực hút mà lúc lệch bên này lúc bên kia.
Thái cực khác lại có người cắm cúi làm ăn, chỉ biết đến công việc và thu nhập. Có những hoàn cảnh éo le, đau cùng khổ tận mà không bứt ra nổi. Có người một đời vất vả mà vẫn xác xơ, có người lại luôn gặp may mắn, nhàn tản mà cuộc sống vẫn lên hương. Người ta đổ cho vận hạn, mà vận hạn thì không thể giải thích nổi. Nó ập đến bất kì...
Trong dân gian tồn tại câu này: con người, con ta, con ma, con quỷ. Nghĩa là con cái trên đời này có bốn loại: Con người thì cư xử với cha mẹ đúng mực như người đời với nhau. Con ta thì yêu kính đằm thắm chăm sóc bố mẹ. Con ma và con quỷ là cái nợ trần gian từ kiếp trước lộn sòng vào nhà người để báo oán. Loại con này ăn tàn phá hoại gây tội lỗi giết người cướp của, cả bố mẹ có khi cũng không tha. Đó chỉ là con ở thân xác, chỉ cái vỏ còn tính cách là của kẻ lộn sòng, báo oán. Điều này hình như có giải thích trong kinh sách, tôi chưa được đọc. Có phải câu "cha sinh con/ trời sinh tính" là nói chệch cho nhẹ đi, chứ thực thì phức tạp hơn nhiều.
Thế gian này nhiều chuyện huyền bí mà ta không thể giải thích hết, chỉ có sống thiện lương tránh xa điều ác thì đỡ thị phi và yên ổn đôi chút, Nhưng muốn phẳng lặng tất cả thì không thể có.
Nhưng mà phẳng lặng quá thì đời cũng nhạt thếch chứ có gì hay nhỉ?