Góc nhìn 365: Khác biệt và khoan dung
Mỗi khi tháng 11 về, chúng ta thường nghĩ ngay đến Ngày Hiến chương Nhà giáo Việt Nam (20/11). Nhưng tháng này còn có một ngày quan trọng mà chúng ta thường ít để ý tới, đó là Ngày Khoan dung Quốc tế.
Năm 1995, UNESCO đã thông qua Ngày Khoan dung Quốc tế. Theo đó, 16/11 hằng năm sẽ được lấy làm ngày kỷ niệm. Khoan dung ở đây là chấp nhận sự đa dạng, khác biệt giữa các quốc gia, dân tộc… Trong một phạm vi hẹp hơn, Ngày Khoan dung Quốc tế còn là sự nhắc nhở từng cá nhân trong cộng động hãy mở lòng đón nhận sự khác biệt của nhau.
Nhìn lại, những khác biệt trong cuộc đời không chỉ đến từ căn tính, văn hóa mà nhiều khi chỉ là khác biệt trong nhìn nhận vấn đề, trong cách nghĩ, cách hiểu, trong chủ kiến của từng người, trong những va chạm bất ngờ xuất hiện trong cuộc sống.
Thời buổi bùng nổ của kỷ nguyên số, mỗi cá nhân điều thấy mình đang dự phần vào một thế giới rộng lớn, cần có tiếng nói, và cần lên tiếng trước các vấn đề. Tuy nhiên, như có thể dễ dàng thấy được, ứng xử của chúng ta trong mỗi cuộc tranh luận vẫn còn nhiều điều đáng nói.
Chắc chắn, mỗi chúng ta đều đã có lần chứng kiến một cuộc tranh luận khởi đầu bằng những ý tốt đẹp lại biến thành những màn tranh cãi, mạ lị, xúc phạm cá nhân. Nhất là trong không gian mạng, khi nhiều người không muốn tìm ra lẽ phải mà cố gắng hạ bệ và làm tổn tưởng người khác là chính. Những lúc ấy, ta đang để bản thân mình xa rời với sự khoan dung, vốn cần được đề cao trong thời buổi mà mỗi con người phải đối diện nhiều vấn đề nan giải trong cuộc sống.
Phải thừa nhận rằng, ở ta, chưa dành sự quan tâm đúng mức cho sức khỏe tinh thần. Nhất là khi vừa qua chúng ta trải qua những cơn khủng hoảng chung trên toàn thế giới do dịch bệnh. Dễ thấy ngày nay, nhiều cá nhân mắc trầm cảm, căng thẳng trong cuộc sống. Những lớp học "chữa lành", sách "chữa lành" với đông đảo người tham gia cũng phản ánh phần nào thực trạng đó.
Chúng ta dễ đem những căng thẳng đó trút vào người xung quanh, vào cộng đồng, khi một một dòng bình luận cũng có thể biến thành cuộc "ném đá" tập thể; một va quẹt trên đường phố cũng có thể biến thành cuộc ẩu đả, dẫn đến án mạng. Những lúc đó chúng ta quên rằng đã có thời chìm trong đại dịch, chia sẻ nhau từng bó rau, đã có thời chỉ ước ngày mai còn có thể thở, còn được gặp lại nhau.
Hãy nhớ lại để khoan thứ với mọi người, để thấy những mâu thuẫn nhiều khi không trầm trọng đến mức phải chửi bới hay dùng vũ lực. Khi tìm được sự khoan dung với cuộc đời, với đồng loại, ta mới biết bản thân ta cũng là những sinh thể bất toàn, trong một thế giới bất toàn. Biết được sự bất toàn ấy không phải để tự ti, mặc cảm, mà để không quên khoan dung với chính bản thân mình.
Ngày Khoan dung Quốc tế vẫn chưa được nhiều người biết đến ở ta. Nhưng thiết nghĩ với bối cảnh hiện tại, ngày này nên được quảng bá nhiều hơn, để thông điệp về lòng khoan dung giữa con người với con người được lan tỏa, không chỉ một ngày.