Bạn gái quá tham ăn, tôi muốn cưới nhưng mẹ lại ra sức ngăn cản

Như Ý Cát Tường 22/09/2025 18:15

Hình ảnh nàng dâu tương lai cho đồ ăn vụng đầy mồm chắc chắn khó lấy thiện cảm từ phụ huynh. Mẹ tôi bảo, ăn uống là chuyện nhỏ nhưng với người trọng miếng ăn thì không còn nhỏ nữa.

Tôi 31 tuổi, trải qua hai cuộc tình và chưa kết hôn. Tôi đang quen một cô bé nhỏ hơn 6 tuổi. Em tên Tâm, xinh xắn, vui vẻ, chưa từng yêu ai. Với tiêu chí chỉ cần tốt tính, đáng yêu là được, Tâm chính xác là đích đến của tôi trong quá trình đi tìm một nửa để tiến tới hôn nhân.

Lần hẹn đầu tiên, Tâm rủ tôi đi ăn lẩu. Không có lời tuyên bố nào nhưng chúng tôi ăn khớp kỳ lạ, phân bổ công năng, nhiệm vụ rõ ràng: Trách nhiệm ăn là của Tâm, trách nhiệm của tôi cho đồ nhúng vào nồi.

Cô bé tự nhiên một cách đáng yêu, vừa ăn, vừa hối liên tục: "Bỏ hết đồ vào đi anh". Tôi chỉ biết ngồi cười, ngoan ngoãn phục vụ. Về đến nhà, Tâm còn nhắn tin cảm ơn, khen tôi ngọt bùi như bánh mỳ chấm sữa. Tôi cười ná thở vì sự dễ thương, hài hước của cô bé.

Sau này quen lâu, tôi mới phát hiện trong mắt Tâm, cứ thứ gì đáng yêu đều quy ra đồ ăn hết. Cảm giác em chẳng có đam mê gì ngoài đam mê ăn uống. Sinh nhật Tâm, tôi hỏi em thích gì để tặng. Trong đầu tôi nghĩ đến cái túi hay thỏi son gì đó.

Nhưng Tâm bảo: "Em chỉ thích đi ăn tôm sông cuộn lá lốt, khỏi cần váy áo, son phấn phiền anh ơi". Trong mắt tôi, con gái như Tâm hơi hiếm. Facebook của em toàn thấy đồ ăn, tham gia các hội nhóm chia sẻ về quán này, quán nọ.

Bạn gái quá tham ăn, tôi muốn cưới nhưng mẹ lại ra sức ngăn cản - 1

Tôi có bạn gái rất đam mê ăn uống (Ảnh minh hoạ: iStock).

Từ khi quen Tâm, tôi thuộc thêm rất nhiều ngõ ngách, phố phường mà mặc dù sinh ra, lớn lên ở đây, tôi cũng không biết rõ. Tôi hộ tống Tâm đi thẩm định quán ăn khắp nơi. Tin nhắn tôi nhận được từ Tâm không phải là "Em nhớ anh" mà là:

- Em thèm ăn bánh cuốn cà cuống quá, mình đi đi.

- Anh nhớ quán súp cua ở đường này không?

- Anh rảnh không, em thèm bánh sinh nhật quá. Cần gì phải sinh nhật mới ăn. Kệ, cứu em đi...

Tâm chưa bao giờ có ý hỏi tôi thích ăn gì? Em chỉ quan tâm món đấy em có thích hay không? Nhưng kỳ lạ là tôi không giận. Tôi còn thích cái kiểu nũng nịu: "Ngon quá, anh không ăn thì để em ăn hộ". Xong rồi em vô tư đưa đũa sang bát tôi gắp thức ăn về.

Em tốt tính đến độ lúc nào cũng nghĩ đến việc ăn dùm khi tôi không thích. Nghĩ theo hướng hài hước thì yêu cô gái đơn giản như Tâm, tôi không phải tìm cách giữ người yêu. Bởi chỉ cần dẫn đi ăn ngon là sẽ luôn yên tâm em ở bên mình, không lo phản bội.

Có anh nào yêu mà nhàn nhã, sung sướng như tôi không? Với thu nhập hiện tại, tôi dư sức bao người yêu ăn 10 năm không hết. Chỉ có điều, con gái vô tư quá cũng sợ sau làm vợ không biết vun vén gia đình.

Có lần, tôi đùa: "Anh không kiếm tiền chỉ để nuôi em, cần dành tiền mua xe, đổi nhà, chăm con nữa". Tâm trả lời liền tắp lự: "Anh chỉ cần nuôi cái mồm em là được. Ô tô, nhà cửa tính sau đi anh".

Được cái là có người yêu hồn nhiên như thế nên trái tim già cỗi của tôi trẻ trung thêm nhiều phần. Chỉ có duy nhất một lần xảy ra sự cố. Cái tật ham ăn của Tâm đẩy hai đứa vào tình huống khó biện minh với người lớn trong nhà.

Ngày đầu tiên tôi đưa Tâm về gặp gia đình. Nhìn thấy đĩa nem rán mẹ tôi để trên bàn, Tâm khều tay tôi kêu: "Em thèm quá, ăn vụng mẹ một miếng được không?". Nụ cười khoe hàm răng khểnh của em khiến tôi mềm lòng, tôi cương định gật đầu: "Được".

Tâm vừa nhón tay cầm miếng nem bỏ vào mồm thì mẹ tôi từ đâu xuất hiện. Hình ảnh nàng dâu tương lai cho đồ ăn vụng đầy mồm chắc chắn khó lấy thiện cảm từ phụ huynh. Đã thế vào bữa ăn, Tâm vẫn giữ thái độ hồn nhiên như thường, phong độ ăn uống không hề suy giảm.

Em khen mẹ tôi nấu ăn ngon và ăn không sót một món nào trên mâm. Tối đó, mẹ tôi nhận xét: "Ăn uống chứng minh cốt cách, giáo dưỡng, nói lên nề nếp gia đình. Đừng nghĩ đó là hồn nhiên.

Đi chơi với nhau, vui chơi, ăn vặt thì được. Nhưng đến cả lễ nghĩa lịch sự thông thường cũng không quan tâm thì không gọi là duyên, là đẹp".

Tôi đồng ý điều mẹ nói không sai. Nhưng về cơ bản, tôi không nhìn vấn đề ham ăn của bạn gái theo cách gắt gao như vậy. Tôi thích Tâm vì Tâm giữ được nét hồn nhiên, điều này không dễ tìm ở số đông con gái hiện đại.

Suy cho cùng, không phải bản chất mới là quan trọng hay sao? Chơi bời mới khó quản, chứ mỗi chuyện ham ăn có gì đâu mà nói? Tôi đồng lõa với nết ăn vụng hồn nhiên của Tâm bởi tôi thấy chuyện này bình thường. Dễ ăn thì càng dễ nuôi.

Tuy nhiên, với cách nhìn của người lớn tuổi, mẹ tôi không nghĩ giản đơn như vậy. Mẹ bảo ăn uống là chuyện nhỏ nhưng một người quá quan trọng miếng ăn lại không còn nhỏ nữa.

Mẹ bảo tôi: "Đang yêu, mọi thứ đều thấy đáng yêu. Nhưng lấy nhau về thì không chỉ có hoa với bánh chocolate lãng mạn. Sống với nhau là cùng nhau ăn những bữa cơm, là cái nắm tay đến già. Lúc đó, những chi tiết hàng ngày đời thường không thể không lưu ý".

Xin phép được hỏi, mọi người có quan điểm thế nào về vấn đề tế nhị này không? Theo mọi người, đam mê ăn uống có cần tiết chế lại không?

Người yêu tôi khá dễ thương, bây giờ chê trách em để rút kinh nghiệm chuyện này, tôi thật lòng không nỡ.

Góc "Chuyện của tôi" ghi lại những câu chuyện trong đời sống hôn nhân, tình yêu. Bạn đọc có câu chuyện của mình muốn chia sẻ vui lòng gửi về chương trình qua hòm thư: [email protected]. Câu chuyện của bạn có thể được biên tập nếu cần. Trân trọng.

Theo dantri.com.vn
https://dantri.com.vn/tinh-yeu-gioi-tinh/ban-gai-qua-tham-an-toi-muon-cuoi-nhung-me-lai-ra-suc-ngan-can-20250922165341816.htm
Copy Link
https://dantri.com.vn/tinh-yeu-gioi-tinh/ban-gai-qua-tham-an-toi-muon-cuoi-nhung-me-lai-ra-suc-ngan-can-20250922165341816.htm
    Nổi bật
        Mới nhất
        Bạn gái quá tham ăn, tôi muốn cưới nhưng mẹ lại ra sức ngăn cản
        • Mặc định

        POWERED BY ONECMS - A PRODUCT OF NEKO