Bạn trai kêu tình phí tốn kém dù tháng chỉ chi khoảng 2 triệu đồng
Tính tôi tự lập, không muốn dựa ai và cũng không muốn làm gánh nặng cho anh nên tình phí chia sẻ cho anh đầy đủ.
Tôi là mẹ đơn thân, 35 tuổi, nuôi con trai 11 tuổi, quen anh cũng đổ vỡ hôn nhân có con gái 8 tuổi ở với mẹ. Chúng tôi quen nhau đã ba năm, hai bên gia đình đã biết mặt. Chúng tôi từng hạnh phúc, giận hờn có, cãi vã có nhưng vẫn gắn bó với nhau. Công việc của tôi thu nhập đủ chi tiêu cho hai mẹ con, có tháng dư ra mấy triệu phòng thân. Tôi đã có nhà riêng và không mắc nợ. Anh làm văn phòng, tháng 15 triệu, đang trả góp nhà chung cư còn khoảng 200 triệu nữa là xong. Anh thăm con cuối tuần và đóng tiền học cho bé, tháng 2,5 triệu, còn ăn uống mẹ bé lo, nhưng tháng nào anh cũng hết sạch lương không dư một đồng.

Tính tôi tự lập, không muốn dựa ai và cũng không muốn làm gánh nặng cho anh nên tình phí chia sẻ cho anh đầy đủ, thỉnh thoảng anh mua quà tặng tôi vài ba trăm ngàn và tôi tặng lại thứ khác cho anh. Mỗi tháng chúng tôi mất khoảng hơn ba triệu tình phí để đi xem phim, ăn uống và cà phê cho tám lần hẹn hò trong một tháng. Tôi nghĩ khoản này là bắt buộc vì nó là khoản đầu tư vào tinh thần, cuộc sống thì phải gặp gỡ giải trí, và anh chi trả khoảng hai triệu, còn tôi hơn một triệu.
Gần đây anh nói thấy khá tốn, nên tiết kiệm lại vì thời gian mình yêu nhau còn lâu, do đó anh hạn chế dẫn tôi đi ăn, mà chỉ đi uống cà phê. Cuối tuần vừa rồi, tôi thèm lẩu hải sản nên gọi anh đi ăn. Hai đứa ăn xong hết 475 nghìn đồng, anh chần chừ chờ tôi trả tiền cho phục vụ (ý của anh, tôi nghĩ là người nào gọi đi thì người đó trả tiền), nhưng tôi không trả nên anh rút ví trả. Lúc này anh hơi ngượng nên không vui vẻ nữa và chúng tôi ra về. Về thì tôi thấy không thoải mái nên bảo anh nhắn số tài khoản để gửi lại tiền. Trong đầu tôi nghĩ anh sẽ từ chối nhưng anh gửi ngay nên tôi chuyển luôn 500 nghìn. Từ giờ phút này tôi nhận ra anh không như những gì mình mong đợi.
Tôi nhắn tin cho anh nói muốn dừng lại, anh bảo thương tôi rất nhiều nên không đồng ý. Tôi nhắn lại cho anh với nội dung "Anh nói anh thương tôi mà chỉ nói bằng miệng, anh không hành động gì, có phải khi yêu tôi anh không tốn kém, tôi không đòi hỏi gì ở anh, anh vẫn có người yêu, có nơi để giải tỏa nên anh yêu đúng không? Anh phải hiểu người đàn ông ít ra phải biết galăng, biết chi không nhiều thì ít cho người yêu của mình, còn anh quá tính toán thì ở một mình cho khỏi tốn kém". Anh nhắn lại là không tính toán nhưng chúng ta cần tiết kiệm.
Dù lòng tôi vẫn còn thương anh nhưng cảm xúc cứ tuột dần. Ngoài tính đó ra, anh hiền, không ăn chơi nhậu nhẹt, tôi nói gì cũng nghe. Tôi không biết mình nên tiếp tục hay dừng lại. Mong các bạn chia sẻ cùng tôi.
Uyên Nhi