Bỏ bạn trai đại gia để yêu chàng tiến sĩ, tôi hoảng sợ sau 40 ngày hẹn hò
Tin nhắn nặc danh đã giáng cho tôi một đòn chí mạng, giúp tôi kịp tỉnh ngộ trước khi mắc bẫy.
Tôi từng lãng phí 7 năm thanh xuân vào một mối tình vô vọng. Hồi ấy còn trẻ nên tôi thích mơ mộng viển vông. Sau khi dính cú sốc bị bỏ rơi, tôi mới tỉnh ngộ.
Rút kinh nghiệm từ cuộc tình nông nổi ấy, bây giờ, tôi luôn thận trọng khi bắt đầu một mối quan hệ. Tôi có ngoại hình không hề tệ, công việc hiện tại cũng rất tốt. Lương ổn, ngoại hình ổn, lại có gia đình ở Hà Nội, tôi dần nâng tiêu chuẩn bạn trai của mình lên để phù hợp với bản thân.
Rồi tôi quen một người bạn trai là hình mẫu trong mơ của nhiều cô gái. Anh ấy giỏi giang, học thức, gia đình làm kinh doanh lâu đời nên rất giàu có.
Là thiếu gia nhưng anh ấy lại sống giản dị. Từ quần áo, đồ dùng cá nhân cho đến cách ăn uống, đi lại..., cái gì cũng bình dân, không hề ăn chơi đua đòi. Với tôi, anh lại rất hào phóng, chẳng tính toán gì cả.
Tuy nhiên, nhược điểm duy nhất của anh là hay mất kiểm soát khi say, hành động thô bạo làm tôi sợ. Khi tỉnh dậy thấy tay chân tôi bầm tím, anh ấy luôn xin lỗi rối rít khiến tôi không thể giận nổi. Tôi chấp nhận nhược điểm đó của anh, kiên trì yêu anh hai năm trời.

Bỏ “tổng tài” thật để chọn kẻ lừa đảo, tôi nhận về cái kết bẽ bàng (Ảnh minh họa: KD).
Bạn bè tôi đều bất ngờ khi thấy chàng thiếu gia ở bên tôi lâu như vậy. Đã thế, anh ấy còn rất ngoan, không hề "đánh bắt cá" sau lưng tôi bao giờ. Tôi từng hỏi anh: Giữa vô số cô gái nổi bật xung quanh, tại sao anh lại thích một cô gái bình thường như tôi? Anh chỉ đáp rằng: "Vì em là duy nhất".
Trai tốt như thế mà tôi lại không muốn cưới ngay. Đùng một cái, tôi gặp được một người khiến bản thân hiểu vì sao lại trì hoãn chuyện kết hôn. Kiểu chưa tìm được một nửa "định mệnh" thì yêu mấy cũng thành người dưng.
Người này đẹp trai hơn hẳn chàng thiếu gia, cao hơn 1,80m. Tôi gặp anh ở lớp tiếng Anh buổi tối. Ban đầu, tôi né tránh anh vì có bạn trai rồi. Nhưng anh vẫn kiên trì tiếp cận, hỏi han, khiến tôi dần chú ý hơn chút.
Thời gian đó, bạn trai tôi bận việc nên ít gặp nhau. Sự lạc lõng, cô đơn khiến tôi sa đà vào việc chuyện trò với người mới rồi không hiểu thế nào, tôi lại cãi nhau và đòi chia tay với chàng thiếu gia.
Tôi bắt đầu mối quan hệ mới ngay lập tức. Chàng trai cao mét tám này khoe bản thân là tiến sĩ ngành Ngôn ngữ học, đang làm việc ở một tổ chức giáo dục lớn. Tôi không quan tâm đến thu nhập của anh vì không phải người thực dụng. Cái khiến tôi bị thu hút đó là học vấn của anh.
Nghĩ tương lai sau này của anh sẽ rộng mở nên tôi đâm đầu vào yêu khá vội vã. Anh còn khoe có năng khiếu về bất động sản, đầu tư chỗ nào, lãi chỗ đó. Tôi tưởng anh giỏi thật, cho rằng anh ta tốt hơn bạn trai cũ.
Tôi tự cho mình là gà, biết chọn hạt thóc tốt. Ngờ đâu, chính tôi mới là thóc, bị gã trai mét tám lừa cho u mê mà không biết gì.
Bản chất anh ta dần bại lộ sau hơn một tháng yêu. Anh ta cứ hờn dỗi khi tôi chưa cho “vượt rào”, lại còn hay kiếm lý do để tôi trả tiền khi hẹn hò nữa. Mỗi buổi cà phê ăn uống chỉ vài trăm nghìn đồng thôi nhưng anh cứ kêu quên ví, tài khoản trục trặc, hoặc rút hết tiền mua đất để tôi phải trả.
Gần đây, anh rủ tôi chung tiền mua lô đất ở Hải Phòng. Giá rẻ, đợi vài tháng là lãi gấp đôi. Mọi thông tin đều hấp dẫn nhưng tôi khá lăn tăn vì anh bảo phải đưa 400 triệu đồng.
Đêm qua, tôi nhận được tin nhắn cảnh báo từ số lạ. Ai đó gửi cho tôi cả đống ảnh liên quan đến bạn trai mình.
Nợ nần, cờ bạc, giả danh nhân viên công ty bất động sản đi “lùa gà”, lừa tiền nhiều cô gái mới quen… Chẳng có chàng tiến sĩ nào cả, cũng không có đại gia nhà đất, chỉ là một tên lông bông chuyên đi lừa phỉnh bằng chiêu “chém gió” thôi.
Tôi gửi thẳng một số ảnh cho chàng tiến sĩ “rởm” xem. Biết bị lộ, anh ta cười đểu, mạt sát tôi là đứa ngu ngốc rồi chặn liên lạc của tôi luôn. May mà tôi chưa chuyển 400 triệu đồng, không thì giờ này không biết tôi ra sao nữa.
Giờ tôi mới hiểu, người giàu thực sự và có hiểu biết, họ không bao giờ phô trương. Còn cái kiểu "thùng rỗng kêu to" thì luôn phông bạt, khoe mẽ. Tôi ngây thơ đến mức suýt nữa thì bị lừa. Đây đúng là bài học đắng lòng.
Giờ tiếc nuối bạn trai cũ đã quá muộn. Chính tôi cũng coi thường bản thân mình, ai bảo “mù mắt” đi bỏ người tốt để chọn kẻ xấu xa.
Góc "Chuyện của tôi" ghi lại những câu chuyện trong đời sống hôn nhân, tình yêu. Bạn đọc có câu chuyện của mình muốn chia sẻ vui lòng gửi về chương trình qua hòm thư: [email protected]. Câu chuyện của bạn có thể được biên tập nếu cần. Trân trọng.
Bạch Dương