Bố bạn trai nói câu này giữa mâm cỗ, tôi thất vọng bỏ về ngay trong đêm
Bạn trai tôi khá hài lòng vì cả nhà anh ấy đều ưng tôi. Nhưng riêng tôi thì không ưng gia đình họ.
Lúc này đang là 4h sáng. Chắc giờ này, mọi người vẫn đang ngủ, còn tôi thì buồn không ngủ nổi.
3 tiếng trước, tôi vẫn còn đang ở quê bạn trai. Đây là lần đầu tiên tôi ra mắt gia đình anh ấy. Chúng tôi dự định về chơi 3 ngày 2 đêm nhưng mọi thứ kết thúc khi chưa được một ngày.
Tôi rời đi lặng lẽ không ai biết. Chắc sáng ngủ dậy, bạn trai tôi sẽ sốc lắm. Cơ mà bây giờ chẳng quan trọng nữa, chắc chúng tôi sẽ chia tay thôi.
Tôi với Thành là bạn cùng lớp đại học. Quê Thành ở vùng biển, còn tôi xuất thân từ một thị xã miền núi. Đến bây giờ, chúng tôi ra trường và yêu nhau cũng được 3 năm rồi.
Chúng tôi đều còn trẻ nên ưu tiên sự nghiệp hàng đầu. Bản thân tôi chẳng biết tương lai ra sao, cứ yêu hết mình vì tuổi trẻ thôi, chứ chưa xác định gì cả.
Thế nhưng, đó chỉ là suy nghĩ của riêng tôi, còn Thành thì nghĩ khác. Gần đây, anh kể với tôi rằng, gia đình bắt đầu giục lấy vợ. Thành là con một, không phải cháu đích tôn trong họ song bố mẹ anh có tư tưởng muốn con thành gia lập thất sớm để có cháu nối dõi tông đường.
Tôi nhiều lần kiếm cớ bận để tránh về quê cùng bạn trai nhưng lần này thì không né được nữa. Nhà Thành có hai đám giỗ lớn trùng ngày, anh dỗi bảo nếu tôi không về cùng thì chia tay.

Tôi phật lòng vì câu nói trong bữa cỗ của bố bạn trai (Ảnh minh họa: Sina).
Đừng ai hỏi tôi tại sao yêu nhau mấy năm, giờ mới về quê bạn trai chơi lần đầu. Tôi sợ cảm giác "lạ nước lạ cái" rồi cứ phải khép nép, tỏ vẻ chăm chỉ để lấy lòng người nhà bạn trai. Nhất là vụ rửa bát khi về ra mắt, đọc bao câu chuyện trên mạng rồi nên tôi cũng ngại.
Quê Thành gần Hà Nội, đi ô tô 3 tiếng êm ru. Xe chở chúng tôi xuống tận cửa nhà anh, tôi trầm trồ khi thấy biển ngay trước mặt.
Đặt chân xuống đến nơi, chưa kịp nghỉ ngơi, bố mẹ Thành đã kéo chúng tôi sang nhà họ hàng để ăn giỗ. Tôi choáng váng khi thấy người đông nghịt, chắc phải 20-30 mâm cỗ.
Sau khi chào hỏi một lượt, tôi hơi khó chịu vì bị mọi người vỗ vai, bắt tay quá nhiều. Tôi vốn là người hướng ngoại nhưng giao tiếp kiểu này, tôi vẫn không quen.
Thành nói nhỏ với tôi rằng, kiểu ở quê anh là vậy. Mọi người càng cười nói to, càng chứng tỏ người ta quý mến mình. Không muốn mất lòng ai nên tôi cũng ráng cười vui đáp lại, hồi hộp chờ xem có bị cả họ nhà trai bắt rửa bát để thử lòng hay không.
Ngồi xuống mâm cỗ, tôi ngạc nhiên vì toàn hải sản ngon. Lâu nay nghe nói cỗ vùng biển xịn lắm, giờ tôi mới được trải nghiệm.
Lần đầu tiên trong đời, tôi được nhìn thấy món mực nguyên con hấp lá ổi thơm nức. Món canh thì nghe lạ hoắc, canh cá lạp xạp. Có cả con ngán bọc giấy bạc nướng, lần đầu nếm thử tôi thấy nó mặn mặn, kỳ kỳ. Rồi tôm nướng, xôi chả mực… toàn món ngon vô cùng.
Ăn uống ngon miệng nên tâm trạng tôi vui hẳn. Ngồi chung mâm với tôi là các chị em họ của Thành. Ai cũng nhiệt tình quan tâm tôi, vừa ăn, vừa hỏi chuyện. Bạn trai ngồi uống rượu với các chú, các bác.
Đang vui, mọi người cùng quay sang hỏi tôi là bao giờ cưới? Tôi ngại nên bảo chưa vội, bố Thành nghe thấy liền đứng dậy qua tận nơi, bắt tôi uống chén rượu ra mắt. Chú ấy bảo, con dâu không uống là không nể mặt nhà chồng tương lai. Tôi nhăn mặt tỏ ý không muốn bị ép nhưng ai cũng xúm vào nói phải uống.
Hơi rượu cay nồng làm tôi hoa mắt. Bố Thành gắp cho tôi miếng đầu mực đen thui, cắm vào bát mạnh đến nỗi bắn cả cơm ra ngoài. Chú ấy nói một câu khiến tôi khắc cốt ghi tâm: "Con gái nhà nề nếp thì yêu đương phải biết tính chuyện lâu dài, chứ không có kiểu yêu mấy năm rồi vẫn chơi chơi".
Từ lúc đặt chân xuống nhà Thành, tôi vừa mệt, vừa nóng, chưa thay được bộ quần áo, chuyện khó chịu cứ liên tiếp ập đến khiến tôi ấm ức trong lòng. Bạn trai vô tâm, chẳng để ý nên tôi càng tủi.
Sau khi bữa cỗ kết thúc, tôi còn phải lấy xe của bố Thành để chở anh về. Nhìn Thành ngáy khò khò, tôi gạt nước mắt gọi xe đón về Hà Nội luôn.
1h sáng, nhà Thành ngủ say hết, tôi lặng lẽ xách đồ ra ngoài. Ngồi trên xe, tôi nhắn tin tâm sự với hội bạn thân. Các bạn đều nhảy dựng lên chê tôi nghĩ nhiều, nhạy cảm thái quá, có chi tiết cỏn con mà cũng dỗi.
Câu bố Thành nói lúc gắp mực cho tôi là bình thường hả mọi người? Hay tôi tự nghiêm trọng hóa vấn đề?
Góc "Chuyện của tôi" ghi lại những câu chuyện trong đời sống hôn nhân, tình yêu. Bạn đọc có câu chuyện của mình muốn chia sẻ vui lòng gửi về chương trình qua hòm thư: [email protected]. Câu chuyện của bạn có thể được biên tập nếu cần. Trân trọng.
Bạch Dương