Buổi hẹn đầu tiên ăn bát chè 25.000 đồng và tin nhắn khiến tôi chết lặng

Tiến Bùi 17/09/2025 06:19

Một buổi gặp gỡ tưởng chừng bình thường nhưng chỉ với 25.000 đồng, tôi mới hiểu thế nào là khoảng cách thực sự giữa đàn ông và phụ nữ khi hẹn hò.

Năm nay, tôi 21 tuổi, hiện theo học tại một trường đại học có tiếng ở Hà Nội. Sau một năm khép lại chuyện tình cũ, tôi quyết định cho bản thân cơ hội mở lòng, thử tìm hiểu các mối quan hệ mới qua các ứng dụng hẹn hò trực tuyến.

Giữa hàng chục lần lướt qua đầy vội vã, tôi bất ngờ dừng lại ở một tài khoản khiến bản thân chú ý. Người ấy hơn tôi 4 tuổi, đã ra trường được hai năm và hiện làm việc trong ngành ngân hàng, với mức thu nhập ổn định khoảng 25 triệu đồng mỗi tháng.

Không rõ vì lý do gì, ngay từ những tin nhắn đầu tiên, cả hai lại dễ dàng bắt nhịp với nhau. Tối hôm ấy, anh chủ động gọi điện và cuộc trò chuyện kéo dài cho đến tận gần sáng.

Anh tỏ ra là người vui vẻ, có phần hóm hỉnh, lại biết lắng nghe. Tôi cũng nghĩ, có duyên thì nên cho nhau cơ hội.

Hôm sau, tôi không chủ động nhắn gì nhưng tối đến, vì rảnh và cũng muốn thử xem ngoài đời có khác gì không, tôi gửi cho anh một tin: “Anh có lịch làm tối nay không?”. Anh đáp: “Không có”. Tôi bảo: “Vậy đi cà phê thôi”.

Anh hơi ngập ngừng nhưng đồng ý.

Buổi hẹn đầu tiên ăn bát chè 25.000 đồng và tin nhắn khiến tôi chết lặng - 1

Ăn xong, tôi nghĩ sẽ là một cái “tạm biệt” nhẹ nhàng. Không ngờ, anh thẳng thắn đến vậy (Ảnh minh hoạ: Sina).

Thú thật, tôi bất ngờ khi biết anh chạy xe từ Hà Đông lên Chùa Láng (Hà Nội) để gặp. Trong đầu tôi thoáng nghĩ: “Ồ, cũng nhiệt tình đấy chứ”. Hẹn nhau gần 22h, tôi biết muộn nhưng nghĩ đi uống nước chút rồi về cũng chẳng sao.

Đến nơi, anh bảo giờ này quán cà phê sắp đóng cửa, hay là ra quán trà chanh ngồi cho lâu. Tôi không hứng thú nên gợi ý đi ăn chè cho nhanh gọn. Anh đồng ý.

Quán chè hôm đó không đông. Tôi chọn món quen, anh gọi giống tôi. Trước mặt là bát chè 25.000 đồng, đơn giản thôi nhưng lại trở thành "trung tâm" của cả câu chuyện sau này.

Ngồi xuống, tôi thấy anh khác hẳn lúc gọi điện thoại. Anh có vẻ lúng túng, nói vài câu ngại ngùng về việc đi vội chưa kịp cạo râu. Tôi chỉ xua tay bảo: “Không sao đâu anh”. Thế rồi anh im lặng, tôi cũng không biết phải nói gì.

Tôi bật video tóm tắt các bộ phim hay trên điện thoại, thỉnh thoảng đùa với con mèo trong quán cho bớt ngượng. Anh cố bắt chuyện vài lần nhưng tôi không bật ra được cảm xúc nào. Không khí trôi qua nặng nề.

Ăn xong, anh hỏi gần đây có công viên nào không để đi dạo, tôi bảo không có. Thế là hai đứa lên xe, đi thẳng về. Một buổi gặp kết thúc chóng vánh, không để lại gì ngoài sự hụt hẫng.

Tôi nghĩ: "Thôi coi như một trải nghiệm. Không hợp thì dừng, chẳng có gì đáng kể". Nhưng về nhà, bất ngờ tin nhắn của anh hiện lên: “Nay ăn chè hết 25k, em chuyển khoản giúp anh nhé. Anh thấy chúng ta không hợp nhau lắm, cảm ơn em”.

Tôi đọc đi đọc lại, chắc mình không hoa mắt? Một buổi hẹn đầu tiên, kết thúc bằng tin nhắn… đòi tiền chè 25.000 đồng. Tôi không tức giận, mà buồn cười nhiều hơn.

Không phải vì số tiền, mà vì cách anh chọn nói lời chia tay. Lẽ ra, anh chỉ cần “Anh nghĩ chúng ta không hợp” là đủ. Nhưng anh thêm vào một câu làm tôi thấy cả buổi tối bị gắn mác “đầu tư thất bại”.

Tôi không tiếc tiền, liền chuyển cho anh 50.000 đồng, kèm lời nhắn: “Em mời anh nha”. Chỉ vài giây sau, anh trả lời: “Em hiện đại lắm”. Tôi đặt điện thoại xuống, thở dài.

Hiện đại ư? Hay chỉ là cách để anh tự tin rằng, mình chẳng làm gì sai?

Có lẽ với anh, việc chia hoá đơn là bình thường, sòng phẳng. Nhưng cái “sòng phẳng” đó lại rơi đúng vào khoảnh khắc anh vừa thừa nhận “chúng ta không hợp”. Nó không còn là chia sẻ chi phí nữa, mà biến thành một nhát kéo cắt phăng chút thiện cảm cuối cùng còn sót lại.

Với tôi, đàn ông có thể không trả hết, có thể rạch ròi chuyện tiền bạc ở nhiều hoàn cảnh. Nhưng ngay buổi hẹn đầu tiên, khi chưa kịp tạo ra bất cứ kỷ niệm tử tế nào, cách bắt đối phương chuyển khoản 25.000 đồng chỉ để đánh dấu sự “không hợp” thực sự quá phũ phàng. Nó không phải là vấn đề tiền bạc, mà là cách ứng xử.

Tôi kể lại câu chuyện này không phải để than nghèo kể khổ, mà để hỏi ngược lại: Nếu là bạn, bạn có thấy thoải mái khi vừa nghe câu chia tay, vừa nhận thêm lời nhắc chuyển khoản 25.000 đồng không?

Góc "Chuyện của tôi" ghi lại những câu chuyện trong đời sống hôn nhân, tình yêu. Bạn đọc có câu chuyện của mình muốn chia sẻ vui lòng gửi về chương trình qua hòm thư: [email protected]. Câu chuyện của bạn có thể được biên tập nếu cần. Trân trọng.

Theo dantri.com.vn
https://dantri.com.vn/tinh-yeu-gioi-tinh/buoi-hen-dau-tien-an-bat-che-25000-dong-va-tin-nhan-khien-toi-chet-lang-20250916200125393.htm
Copy Link
https://dantri.com.vn/tinh-yeu-gioi-tinh/buoi-hen-dau-tien-an-bat-che-25000-dong-va-tin-nhan-khien-toi-chet-lang-20250916200125393.htm
    Nổi bật
        Mới nhất
        Buổi hẹn đầu tiên ăn bát chè 25.000 đồng và tin nhắn khiến tôi chết lặng
        • Mặc định

        POWERED BY ONECMS - A PRODUCT OF NEKO