Chồng tự tin 'lon bia cho có không khí chẳng ảnh hưởng đến việc lái xe'
Người chồng tay mở lon bia, miệng liên tục khẳng định mình tỉnh táo, 'chỉ uống vài lon thì không ảnh hưởng gì cả' dù phải lái xe về.
Hôm rồi, tôi và đồng nghiệp rủ nhau đi uống cà phê để xem trận đấu giữa U22 Việt Nam và U22 Lào tại SEA Games 33. Quán cà phê khá yên tĩnh, không quá đông người, chỉ lác đác vài bàn cũng đến xem bóng đá cho có không khí. Giữa sự bình lặng ấy, chuyện xảy ra ở bàn cạnh tôi lại khiến buổi chiều hôm đó trở thành một kỷ niệm mà tôi không thể quên.
Bàn bên cạnh là hai cặp vợ chồng, có vẻ như cũng vừa tan làm và muốn cùng nhau thư giãn đôi chút. Những ly nước đầu tiên được gọi ra đều là cà phê, nước ngọt. Nhưng chỉ khoảng 20 phút sau khi trận đấu bắt đầu, hai người đàn ông đã gọi thêm vài lon bia "cho có không khí". Có lẽ với họ, bóng đá mà không có chút men thì như thiếu đi điều gì đó quen thuộc. Người vợ trong nhóm ban đầu không phản đối, chỉ nhắc nhẹ rằng "uống ít thôi vì còn phải lái xe về".
Mọi chuyện tưởng như đơn giản, nhưng rồi những lon bia tiếp theo cứ được mở ra, không phải do họ cố tình, mà bởi thói quen uống theo bạn bè. Không khí vốn yên bình của quán bắt đầu bị xé nhỏ bởi cuộc tranh cãi căng thẳng. Người vợ với vẻ mặt đầy lo lắng, nói rằng: "Chỉ muốn một buổi xem bóng đá vui vẻ, không phải cảnh chồng mình uống bia giữa ban ngày rồi lại ái xe về". Người chồng thì khẳng định mình tỉnh táo, và rằng "chỉ uống vài lon thì không ảnh hưởng gì cả".
Câu nói ấy đánh mạnh vào suy nghĩ của tôi. Bao nhiêu người đàn ông tự tin rằng mình vẫn kiểm soát được tay lái sau khi uống bia rượu? Và bao nhiêu người phụ nữ phải sống trong trạng thái vừa lo, vừa bất lực mỗi lần chồng mình nâng ly? Trận bóng hôm ấy chỉ là giải đấu nhỏ, nhưng câu chuyện lại mở ra vấn đề lớn trong nhiều gia đình Việt. Người đàn ông nghĩ rằng vài lon bia là điều bình thường, nhưng người vợ lại mang trong lòng nỗi lo dai dẳng.
>>Trả giá vì tự tin lái xe về nhà sau khi 'uống vài chén cho vui'
Thời điểm cuối năm đang đến gần, những buổi tụ tập, tiệc tùng, bóng đá và rượu bia lại sẽ xuất hiện dày đặc. Nhưng điều quan trọng nhất không phải là cuộc vui kéo dài bao lâu, mà là tất cả đều trở về nhà an toàn. Khi người chồng tự tin quá mức, người vợ sẽ là người lo nhiều hơn.
Dưới góc nhìn của một người ngoài cuộc, tôi hiểu rằng chẳng ai muốn niềm vui bị gián đoạn bởi những lời nhắc nhở hay tranh cãi. Nhưng đôi khi, điều khó nói nhất lại chính là điều cần được lắng nghe nhất. Chúng ta vẫn thường xem chuyện "vài lon bia" là bình thường, xem sự lo lắng của phụ nữ là hơi thái quá, cho đến khi một sự cố xảy ra và không thể quay lại sửa chữa.
Buổi chiều hôm đó, trận đấu kết thúc, mọi người lần lượt đứng dậy ra về. Tôi vô thức nhìn theo nhóm vợ chồng bàn bên, thầm mong họ sẽ chọn cách an toàn hơn thay vì chạy theo phút hưng phấn của cuộc vui. Và tôi cũng tự nhắc mình rằng: chỉ một quyết định nhỏ - không uống khi lái xe, hoặc chọn gửi xe, gọi taxi - cũng có thể giữ trọn niềm vui cho cả gia đình.
Có lẽ điều mà mỗi người vợ mong nhất không phải là chồng mình bỏ nhậu, mà là sự thấu hiểu và tôn trọng cảm xúc của họ. Còn điều mà mỗi người đàn ông nên nhớ, là sự can đảm thực sự đôi khi không nằm trong ly bia nâng lên giữa bạn bè, mà nằm ở việc biết dừng lại đúng lúc vì những người mình thương.