Cô em họ thích mặc váy ngủ, tôi lén đặt camera và thấy cảnh đáng thất vọng

PV 18/10/2025 00:00

Tôi không ngờ, cô em họ lại có thể khiến tôi cảm thấy bất an ngay trong chính ngôi nhà của mình đến như vậy.

Tôi năm nay 32 tuổi, lấy chồng được hơn 3 năm. Hai vợ chồng làm việc ở thành phố, cuộc sống không quá dư dả nhưng cũng tạm gọi là ổn định.

So với nhiều người trong họ hàng, chồng tôi là người thành đạt hơn cả. Anh có công việc tốt, thu nhập ổn định, lại hay giúp đỡ người thân. Ai ở quê có việc gì cũng gọi điện nhờ anh, mà anh thì chưa bao giờ từ chối.

Tôi vẫn luôn tôn trọng điều đó. Tôi biết anh coi trọng tình thân nên chẳng bao giờ can thiệp hay kêu ca khi anh giúp đỡ người trong họ. Với tôi, một người đàn ông biết nghĩ cho gia đình đáng được trân trọng.

Cách đây nửa năm, cô em họ bên nhà chồng thi đỗ đại học. Thực ra, đỗ cũng là do bố mẹ em chạy vạy mãi mới xin được vào một trường cao đẳng. Nghe nói ở quê, em khá ham chơi, suốt ngày tụ tập với đám bạn xấu nên bố mẹ lo lắm. Thế là hai ông bà nhờ vợ chồng tôi cho em ở nhờ để tiện trông nom, sợ ra ngoài thuê trọ dễ sa ngã.

Lúc ấy, tôi đồng ý ngay. Nghĩ bụng, cùng là người nhà, giúp nhau một chút cũng chẳng sao. Nhà tôi có con gái nhỏ, thêm cô em họ ở cùng cũng vui. Em phụ giúp việc nhà chắc cũng nhẹ gánh cho tôi.

Nhưng sự thật thì hoàn toàn ngược lại.

Cô em họ thích mặc váy ngủ, tôi lén đặt camera và thấy cảnh đáng thất vọng - 1
Từ ngày em họ chuyển tới ở cùng, tôi bắt đầu thấy căn nhà của mình không còn bình yên như trước (Ảnh minh họa: Sohu).

Từ ngày chuyển tới, cô em tỏ ra thân mật quá mức. Lúc nào, em cũng ăn mặc mát mẻ, váy ngủ hai dây, quần ngắn cũn cỡn. Tôi có nhắc nhẹ: “Em ở nhà người khác thì ăn mặc kín đáo một chút, nhất là khi có anh trai ở nhà nhé”. Cô em chỉ cười bảo: “Ở nhà toàn người thân, chị khách sáo quá”.

Cách cô em nói khiến tôi hơi khó chịu. Nhưng nghĩ mình làm dâu, nói nhiều lại mang tiếng soi mói.

Dần dần, tôi bắt đầu để ý hơn. Buổi tối, mỗi khi tôi bận việc công ty, chồng tôi lại nhắn tin: “Ở nhà có em trông bé giúp, yên tâm làm thêm nhé”.

Ban đầu, tôi cũng thấy tiện. Nhưng vài lần về sớm đột ngột, tôi lại thấy cô em họ nằm ườn xem phim, còn chồng tôi ngồi cười nói rôm rả. Cảm giác trong lòng tôi bắt đầu bất an.

Một lần, tôi góp ý với chồng rằng: “Em thấy con bé ăn mặc lố quá. Anh nói khéo với em nó đi, chứ không khéo thiên hạ nhìn vào lại bảo nhà mình chẳng ra thể thống gì”.

Anh cau mày gắt lên: “Em nghĩ linh tinh vừa thôi. Đấy là em họ, sao em lại suy bụng ta ra bụng người như thế?”.

Câu nói đó khiến tôi nghẹn họng. Tôi chẳng dám nói gì thêm, chỉ tự nhủ có thể mình đang quá nhạy cảm. Nhưng mọi chuyện không dừng lại ở đó.

Một sáng, khi chuẩn bị đi làm, tôi tìm bộ váy ngủ quen thuộc mà mãi không thấy. Nghĩ chắc giặt rồi quên phơi, tôi lục tung tủ đồ.

Không ngờ, tối hôm ấy về, mở cửa phòng khách, tôi sững người khi thấy cô em họ đang mặc chính chiếc váy màu kem đó, loại tôi chỉ mặc trong phòng riêng. Em nhìn tôi, hơi bối rối rồi cười trừ: “Em thấy đẹp nên mặc thử thôi chị ạ”.

Tôi đứng hình. Cơn giận trong tôi bốc lên nhưng nhìn gương mặt non nớt của cô em, tôi cố gắng kìm lại. Tôi chỉ nói khẽ: “Lần sau đừng tự tiện lấy đồ của người khác nữa em nhé”.

Đêm đó, tôi quay sang hỏi chồng nhưng anh chỉ phẩy tay: “Trẻ con, em nó không biết gì. Em làm gì mà nghiêm trọng hóa vấn đề lên thế?”.

Nghe câu đó, tôi chỉ biết im lặng nhưng lòng thì ngổn ngang. Tôi không biết mình đang ghen, đang tức hay đang sợ. Tôi sợ cảm giác một ngày nào đó, căn nhà này không còn là tổ ấm bình yên nữa.

Tôi bắt đầu giả vờ đi công tác sớm hơn vài hôm, thực chất là để xem ở nhà có gì bất thường không. Tôi lén đặt một chiếc camera nhỏ trong phòng khách, chỉ quay góc bàn ăn và cửa ra vào.

Hai ngày sau, tôi mở xem lại, chẳng có gì quá đáng, chỉ là những cảnh cô em họ pha cà phê, dọn dẹp, xem phim, đôi khi trò chuyện với chồng tôi. Nhưng không hiểu sao, nhìn những khung hình ấy, tim tôi vẫn nhói lên.

Tôi biết, có thể chưa có chuyện gì xảy ra. Nhưng ranh giới giữa “người nhà” và “người khác giới” đôi khi mỏng manh hơn ta tưởng.

Giờ tôi thực sự bối rối. Nếu tôi tiếp tục giữ cô em ở lại, lòng tôi sẽ không yên. Nhưng nếu nói thẳng với gia đình dưới quê, tôi sợ lại mang tiếng hẹp hòi, ghen tuông mù quáng.

Tôi viết những dòng này mong mọi người cho tôi lời khuyên: Liệu tôi có đang suy nghĩ quá nhiều không? Hay tôi nên dứt khoát nói rõ cảm xúc của mình để giữ lấy sự bình yên cho căn nhà nhỏ này trước khi có điều gì đó không thể cứu vãn?

Góc "Chuyện của tôi" ghi lại những câu chuyện trong đời sống hôn nhân, tình yêu. Bạn đọc có câu chuyện của mình muốn chia sẻ vui lòng gửi về chương trình qua hòm thư: [email protected]. Câu chuyện của bạn có thể được biên tập nếu cần. Trân trọng.

Mộc An

Theo dantri.com.vn
https://dantri.com.vn/tinh-yeu-gioi-tinh/co-em-ho-thich-mac-vay-ngu-toi-len-dat-camera-va-thay-canh-dang-that-vong-20251017194914446.htm
Copy Link
https://dantri.com.vn/tinh-yeu-gioi-tinh/co-em-ho-thich-mac-vay-ngu-toi-len-dat-camera-va-thay-canh-dang-that-vong-20251017194914446.htm
    Nổi bật
        Mới nhất
        Cô em họ thích mặc váy ngủ, tôi lén đặt camera và thấy cảnh đáng thất vọng
        • Mặc định

        POWERED BY ONECMS - A PRODUCT OF NEKO