Hai tiếng rưỡi bị lãng phí vì công ty 9h làm việc, 18h tan ca
18h tan ca, vật lộn với kẹt xe về nhà, đến nơi tắm rửa xong đã mất buổi tối.
Tôi không có vấn đề với văn hóa ngủ trưa, chỉ có một số khúc mắc về khung làm việc của một số công ty hiện nay.
Tôi thuộc nhóm người quen dậy sớm, ngủ sớm. Ngày nào 5 giờ rưỡi sáng đã tỉnh giấc, làm vài việc vặt, ăn sáng thong thả. Nhưng rồi vẫn phải chờ 8h để ra khỏi nhà, vì công ty quy định 9h mới bắt đầu làm việc.
Cái khoảng "chờ" ấy đã trở thành thứ thời gian lãng phí vô hình mà mỗi khi nghĩ đến, tôi thấy bứt rứt.
Trong công ty tôi, nhiều chị em có con nhỏ còn vất vả hơn. Phải đưa con đến trường từ sớm, 7h30 đã đến cơ quan, nhưng lại phải ngồi chờ đến 9h mới được quẹt thẻ chấm công.
Buổi chiều, tan ca lúc 18h nên có nhiều người tranh thủ làm xuyên trưa rồi lại vội vàng chạy đến trường rước con, có khi kẹt xe, muộn giờ, con phải ngồi chờ ngoài cổng. Cả ngày trôi qua, công việc không dư ra bao nhiêu, mà thời gian cá nhân thì mất sạch.
Ở Việt Nam, không hiếm công ty làm việc khung giờ làm việc phổ biến là 9h sáng đến 18h. Nhưng tôi thấy ít ai đặt câu hỏi: Liệu nó có phù hợp với khí hậu, nhịp sống và văn hóa của chúng ta?
Chúng ta ở vùng nhiệt đới, mùa hè, mặt trời đã chói chang từ 6h sáng, thì việc bắt đầu công việc quá muộn chẳng khác nào đi ngược với đồng hồ sinh học tự nhiên. Người lao động đã "nóng máy" từ sáng, nhưng công việc chưa bắt đầu, còn đến chiều, khi cơ thể cần nghỉ ngơi, họ lại phải cố làm cho đủ giờ.
Hãy thử hình dung, nếu làm việc từ 7h hoặc 8h sáng, tan ca lúc 16h hoặc 17h, nhân viên sẽ có thêm một buổi tối trọn vẹn cho gia đình, cho bản thân.
Trong khi đó, như tôi và các đồng nghiệp hiện tại, về nhà lúc 19h, ăn tối xong đã 20h, tắm giặt xong là 21h, chẳng còn bao nhiêu thời gian cho con cái, cho bản thân, cho học hỏi hay nghỉ ngơi.
Thực tế, nhiều quốc gia có xu hướng điều chỉnh giờ làm việc linh hoạt hơn, thậm chí cho phép nhân viên chọn khung giờ phù hợp với nhịp sinh học của mình. Không phải ngẫu nhiên mà khái niệm "flexible hours" (giờ làm việc linh hoạt) hay "work-life balance" (cân bằng công việc và cuộc sống) trở thành tiêu chuẩn mới của môi trường làm việc hiện đại.