'Mẹ chồng không bỏ đồng nào khi chồng tôi thập tử nhất sinh'
Tôi hết lòng chăm sóc chạy chữa còn nhà chồng có tiền vàng nhưng mẹ chồng không dám bỏ ra vì sợ sau này tôi không trả bà được'.
Sau khi đọc bài viết "Mẹ chồng không giúp tôi trông con lấy lý do gì đòi tôi chăm bà", nhiều độc giả chia sẻ câu chuyện riêng và góc nhìn của mình. Dưới đây là những tâm sự nổi bật.
Mẹ chồng không bỏ đồng nào khi chồng tôi 'thập tử nhất sinh'
Mẹ kế sống ác với tôi lắm nhưng tôi vẫn chăm bà ấy đến nhắm mắt xuôi tay dù bà ấy mất 5 năm tôi mới buông được nỗi hận trong lòng. Mẹ kế ác mười thì mẹ chồng ác chín với tôi. Sau này nếu vẫn là vợ của con trai bà ấy, tôi vẫn làm tròn bổn phận của mình, không chối bỏ nhưng cũng không yêu thương hết lòng.
Ngay cả với chồng tôi cũng thế. Tôi căm hận nhất là lúc chồng tôi tai nạn thập tử nhất sinh. Tôi hết lòng chăm sóc chạy chữa còn nhà chồng có tiền vàng nhưng mẹ chồng không dám bỏ ra vì sợ sau này tôi không trả bà được. Coi như mình làm phúc giúp đỡ người ta để phúc cho con cái mình hưởng vậy. (hoanghonmaudo2016)

Mẹ chồng mong có cháu nhưng đùn hết trách nhiệm cho nhà ngoại
Tôi cũng có hoàn cảnh tương tự tác giả. Lúc đầu, nhà chồng mong có cháu lắm nhưng đến khi có thì đùn hết trách nhiệm cho nhà ngoại. Tôi đẻ mà mẹ chồng vào đúng hôm đầu trong khi có cả chồng tôi ở đó luôn. Hôm sau bà chỉ vào chơi như khách một lúc rồi về, còn ngồi khoe với mấy người trong phòng là may sao tôi đẻ vào chủ nhật nên mới nghỉ vào được, không thì cũng thôi. Chủ yếu chồng tôi làm tự do, nghỉ cả tuần chăm vợ đẻ và bà ngoại làm công ty tranh thủ đêm vào thay cho chồng tôi. Khi xây nhà, tôi về ngoại gần một năm, mẹ chồng cũng lấy lý do bận bán hàng, không thèm sang chơi với cháu.
Giờ bé gần 2 tuổi, tôi đang bầu đứa thứ hai nhưng ngày nào cũng sang nhà tôi lấy lý do chơi với cháu một lúc rồi về. Từ khi cháu còn bé đến giờ, bà chưa mua nổi cho cháu cái kẹo. Nhưng tôi cũng kệ thôi. Người ta sống với mình sao thì mình sống lại vậy, hy vọng lắm thất vọng nhiều. Cũng may chồng tôi hiểu nên đỡ được phần nào, vì ngày xưa lúc hai mẹ con ở với nhau, tính bà đã vậy rồi, chẳng quan tâm gì đến con cái. Thế nên mình là người ngoài, nghĩ gì mà người ta để ý. (6hrv48gqh7)

Vợ tôi xin làm từ xa để chăm hai con nhỏ, không nhờ bà nội ngoại
Vợ tôi vốn là con cưng, chỉ biết ăn học rồi đi làm chứ không quen cày sâu cuốc bẫm. Vợ chồng tôi ở riêng, vỡ kế hoạch nên sinh con năm một. Khi sắp sinh bé thì cô giúp việc bị cao huyết áp xin nghỉ nên vợ tôi phải xin công ty làm online để trông cả hai con nhỏ xíu (16 tháng và mới sinh) cho tôi đi làm mà vợ chẳng cần kêu mẹ vợ hay mẹ chồng giúp, chỉ nhờ các bà tìm hộ người giúp việc nhưng gấp gáp quá chẳng tìm được người tin cậy. Vợ tôi dù mệt lả người cũng chưa bao giờ mở miệng trách mẹ vợ hay mẹ chồng một tiếng.
Tôi thương vợ rất mệt mỏi với hai đứa bé nên khi về nhà là giúp vợ trông con, giặt đồ. Có khi tôi gợi ý hay mình nhờ bà nội hoặc bà ngoại giúp một tay, vợ tôi nói không, để cho các bà nghỉ ngơi, con mình mình chăm. Nhìn vợ mệt rã rượi, tôi xót lắm nhưng không thể nghỉ việc nên chỉ biết ráng giúp vợ khi ở nhà. Thế là một mình vợ tôi vừa chăm hai đứa nhỏ vừa làm việc công ty (giúp thành lập và điều hành công ty, HR, biên phiên dịch, sắp xếp lịch trình, chuẩn bị tài liệu, giấy tờ thủ tục,....) trên máy tính và điện thoại. Tôi muốn vợ nghỉ hẳn nhưng vợ không chịu. Thế là vợ tôi vừa chăm hai con vừa làm việc công ty tại nhà cho đến khi con nhỏ của tôi 14 tháng gửi nhà trẻ. (Thanh)
