Người con của thương binh thành “con gái” chung của hàng chục người có công
Ở Trung tâm Phụng dưỡng người có công cách mạng thành phố Đà Nẵng, lòng biết ơn không chỉ là những lời hỏi han, mà còn len lỏi trong từng thìa cháo, từng lần chỉnh chăn, thay áo của nữ hộ lý.
“Mẹ ơi, ăn cháo nhé"
Tại Trung tâm Phụng dưỡng người có công cách mạng thành phố Đà Nẵng (cơ sở 2, phường Hội An Tây), tiếng cười nói rộn ràng của các cụ vang vọng khắp hành lang, tạo nên một không khí ấm cúng, thân thuộc.
Giữa không gian ấy, hình ảnh chị Lê Thị Yến, hộ lý tại trung tâm, ân cần chăm sóc cụ Văn Thị Xuyến (88 tuổi), người có công cách mạng, thể hiện tình yêu thương và sự tận tâm đối với người có công.

Chị Yến đưa các cụ ra sân đi dạo, tập thể dục vào buổi sáng (Ảnh: Hoài Sơn).
Bưng tô cháo nóng hổi đặt xuống bàn, chị Yến nhẹ nhàng đỡ tấm lưng gầy của cụ Xuyến ngồi dậy, đút từng thìa cháo, rồi thủ thỉ: “Mẹ ơi, ăn cháo nhé! Mẹ ơi lát con thay quần áo cho mẹ nhé”.
Cụ Xuyến đã không thể tự đi lại. Từng bữa ăn, giấc ngủ, từng bộ quần áo đều nhờ vào đôi tay chị Yến và đồng nghiệp chăm lo.
Ở một phòng khác, cụ Nguyễn Thị Đào (85 tuổi), cũng gọi chị Yến bằng "con gái" và hỏi han đầy trìu mến: “Con ăn gì chưa?”.
Chị Yến tạm gác công việc lau sàn nhà, mỉm cười, rồi ngồi xuống trò chuyện. Trong khoảnh khắc ấy, căn phòng như một gian nhà nhỏ, nơi tiếng cười xóa nhòa tuổi tác, bệnh tật và cả sự cô đơn. Cụ Đào xúc động chia sẻ: “Tôi thương nó (chị Yến) như con của mình!”.
Chị Lê Thị Yến năm nay 51 tuổi, đã có gần 20 năm gắn bó công việc chăm sóc những người có công cách mạng. Đối với chị, công việc này không chỉ là nghề, mà còn là trách nhiệm, sự biết ơn sâu sắc những người đã hy sinh một phần đời cho đất nước.

Chị Lê Thị Yến trò chuyện cùng cụ Nguyễn Thị Đào (Ảnh: Hoài Sơn).
Bố mẹ chị là thương binh nên chị hiểu sâu sắc nỗi đau và sự hy sinh của những người từng đi qua thời chiến. Cuối năm 2006, khi Trung tâm nuôi dưỡng, điều dưỡng người có công cách mạng tuyển nữ hộ lý, chị đã lập tức nộp hồ sơ.
Thấy mình cần sống có trách nhiệm hơn
“Tôi chăm sóc các cụ ở đây cũng là cách để báo đáp công lao to lớn của những người đã hy sinh vì độc lập dân tộc”, chị Yến tâm sự.
Công việc hàng ngày của chị Yến bắt đầu từ 7h, bao gồm dọn vệ sinh, hỗ trợ các cụ tập thể dục, ăn sáng, tắm rửa, thay tã, ga giường và chăm sóc từng bữa ăn, giấc ngủ. Từng việc một, chị đều tận tâm như chăm sóc cha mẹ mình. Khi một cụ đau ốm, chị bỏ dở cả giấc ngủ để túc trực bên giường bệnh.

Chị Yến thay áo quần cho cụ Văn Thị Xuyến (Ảnh: Hoài Sơn).
Chị Yến cho biết mỗi cụ ở đây đều có một hoàn cảnh riêng, có người từng ra chiến trường, có người mất chồng, mất con vì cách mạng giờ chỉ có một mình. Người làm hộ lý như chị phải thấu hiểu được tính tình, thói quen của từng cụ để sắp xếp nơi ăn ở phù hợp, giúp các cụ sống hòa thuận, vui khỏe như một gia đình.
Theo chị Yến, chăm sóc những cụ già yếu, đặc biệt là các cụ nằm bất động là một công việc đầy vất vả. Có những lúc, vừa tắm rửa sạch sẽ, chưa kịp thay quần áo mới, có cụ lại đi vệ sinh. Chị lại bắt đầu lại công việc.
Vất vả là thế, nhưng chưa bao giờ chị thấy chán nản hay muốn nghỉ việc. Những nụ cười, câu nói vui của các cụ chính là động lực lớn lao để chị tiếp tục cố gắng.
Với chị, điều khiến bản thân luôn trân quý nhất ở các cụ nơi đây chính là ký ức về một thời vẻ vang vẫn còn in sâu trong tâm trí họ. Dù có cụ đã quên đi ngày tháng, nhưng mỗi lần nhắc đến chiến trường xưa, ánh mắt lại sáng lên đầy tự hào và xúc động.
“Các cụ đã hy sinh không chỉ một phần thân thể, mà là cả cuộc đời riêng cho Tổ quốc. Chính những điều đó khiến thế hệ sau như tôi càng thêm biết ơn và thấy mình cần sống có trách nhiệm hơn", chị Yến tâm sự.

Nhìn những nụ cười, câu nói vui của các cụ trong trung tâm là động lực làm việc của chị Yến (Ảnh: Hoài Sơn).
Ông Phan Văn Bình, Giám đốc Trung tâm Phụng dưỡng người có công cách mạng thành phố Đà Nẵng, đánh giá cao sự tận tình, chu đáo của chị Yến.
“Mặc dù lớn tuổi so với nhiều nhân viên tại trung tâm, nhưng trong công việc, chị Yến là một người rất chịu khó và luôn nỗ lực phấn đấu hoàn thành xuất sắc nhiệm vụ của mình.
Năm 2024, chị Yến cũng được nhận bằng khen của tỉnh Quảng Nam (cũ). Chị là tấm gương để những bạn trẻ mới vào trung tâm học tập trong cách làm việc, chăm sóc người có công cách mạng”, ông Bình nhận xét.
Theo báo cáo của Trung tâm Phụng dưỡng người có công cách mạng thành phố Đà Nẵng, sau khi hợp nhất, cả 2 cơ sở của trung tâm đang chăm sóc, nuôi dưỡng tại chỗ 88 người có công cách mạng (79 cụ bà và 9 cụ ông).
Trong đó, thương bệnh binh nặng trên 81% có 7 người, thương bệnh binh dưới 81% có 41 người. Thân nhân liệt sỹ có 18 người, người có công khác là 22 người… Tuổi đời bình quân của các cụ là 82 tuổi. Cụ cao nhất năm nay đã 100 tuổi và thấp nhất là 58 tuổi.