Phụ huynh gọi điện trong đêm: 'Sao cô lại làm con tôi tổn thương?'
Tôi chỉ nhắc nhở học sinh vì không làm bài tập, nhưng phụ huynh đã gọi điện ngay trong đêm, trách mắng.
Tôi là một giáo viên, đã có hơn 20 năm đứng trên bục giảng. Gần đây, khi đọc bài "Cô giáo mất việc vì đánh học sinh trả lời sai", tôi thấy trong lòng nặng trĩu. Không chỉ buồn cho người đồng nghiệp ấy, mà buồn cho cả những áp lực đang đè nặng lên đôi vai của những người làm nghề giáo như mình.
Tôi không bênh vực cho hành động đánh học sinh, vì bạo lực dưới bất kỳ hình thức nào cũng là sai. Nhưng tôi cũng không thể phủ nhận rằng, đằng sau những phút "nóng giận" ấy thường là sự dồn nén của nhiều tháng, nhiều năm áp lực.
Một giáo viên, mỗi ngày phải đối diện với hàng chục, thậm chí hàng trăm học sinh, mỗi em là một tính cách, một cảm xúc, một hoàn cảnh khác nhau. Có những em chăm chỉ, ngoan ngoãn, nhưng cũng có những em lười học, chống đối, thậm chí coi thường giáo viên. Mỗi tiết học, giáo viên không chỉ dạy kiến thức, mà còn phải làm tâm lý, giữ lớp, xử lý xung đột, động viên và kiềm chế cảm xúc của chính mình.
Có những hôm, tôi bước vào lớp sau một đêm thức trắng vì soạn bài, vì chấm bài kiểm tra hàng trăm tờ, vì họp tổ chuyên môn kéo dài. Vậy mà chỉ cần một học sinh vô tư trả lời sai, hoặc cười cợt giữa giờ, mọi mệt mỏi ấy dễ biến thành giọt nước tràn ly. Một lời nói nặng, một ánh mắt giận, thậm chí một cái gõ thước nhẹ lên bàn, đều có thể trở thành "bằng chứng" cho sự sai phạm, và đôi khi, đánh đổi cả sự nghiệp.
Ngày xưa, khi tôi mới vào nghề, cha mẹ học sinh thường coi thầy cô như người cha, mẹ thứ hai của con. Nếu con bị điểm kém hay bị mắng, phụ huynh sẽ dặn con: "Phải nghe lời cô giáo, cô mắng là để con tốt hơn". Còn bây giờ, chỉ cần một lời phê hơi nặng, hay một hành động khiến con buồn, phụ huynh có thể phản ứng gay gắt, thậm chí đăng bài lên mạng xã hội.
Có những lần, tôi chỉ nhắc nhở học sinh vì không làm bài tập, phụ huynh đã gọi điện ngay trong đêm, trách rằng "sao cô lại làm con tôi tổn thương". Những tình huống ấy khiến giáo viên dần không dám nghiêm khắc, không dám nói thẳng, chỉ dám dạy cho xong tiết. Và rồi, chất lượng giáo dục cứ thế mà đi xuống.
>>Ảo tưởng của nữ sinh viên ăn mì trong lớp, cãi tay đôi thầy giáo
Nhiều người nghĩ rằng giáo viên phải là hình mẫu hoàn hảo, luôn bình tĩnh, kiên nhẫn, bao dung. Nhưng thật ra, chúng tôi cũng là con người, cũng có cảm xúc, có những giới hạn chịu đựng. Chúng tôi không phải cỗ máy biết truyền đạt tri thức mà không mệt mỏi, không tổn thương.
Một người thầy, người cô đứng lớp không chỉ mang trên vai trách nhiệm truyền dạy kiến thức, mà còn phải làm công tác tâm lý, giáo dục đạo đức, chăm sóc cảm xúc của học sinh, và vẫn phải hoàn thành đủ loại hồ sơ, báo cáo, dự giờ, thi đua, xếp loại... Nhiều người không biết rằng, có giáo viên phải làm việc đến khuya mỗi ngày, không chỉ để soạn bài, mà còn để hoàn thành hàng chục biểu mẫu hành chính.
Người ngoài có thể nghĩ nghề giáo là nghề "nhàn" vì chỉ đứng lớp vài tiếng. Nhưng thực tế, điều khó nhất trong nghề này không phải là "dạy chữ", mà là "dạy người". Một học sinh có thể giỏi Toán, giỏi Văn, nhưng nếu thiếu lễ phép, thiếu nhân cách, thì người thầy luôn tự xem đó là thất bại. Nhiều giáo viên từng khóc khi học sinh bỏ học, từng dằn vặt khi một em hư hỏng, từng hạnh phúc rơi nước mắt khi gặp lại học trò cũ nay đã trưởng thành. Những cảm xúc ấy không nghề nào có được, nhưng cũng chẳng nghề nào khiến người ta dễ tổn thương đến vậy.
Tôi biết, nghề nào cũng có người làm sai, có người vi phạm đạo đức. Và những trường hợp như "cô giáo đánh học sinh" chắc chắn phải bị xử lý. Nhưng tôi cũng mong xã hội hãy lắng nghe nhiều hơn, hiểu nhiều hơn, để thấy rằng đôi khi đằng sau một hành động sai là cả một câu chuyện dài về sự quá tải, áp lực và kiệt sức.
20 năm đứng lớp, tôi chưa bao giờ thấy nghề của mình dễ dàng. Nhưng dù khó khăn, tôi vẫn yêu nghề, vẫn muốn gắn bó. Tôi chỉ mong rằng, mỗi khi có một sự việc đau lòng xảy ra, chúng ta đừng chỉ dừng lại ở phán xét, mà hãy nhìn sâu hơn vào nguyên nhân. Vì giáo viên cũng là con người, cũng đang kiệt sức và cần được quan tâm, thấu hiểu kịp thời, để những áp lực kéo dài trong công việc không bị biến thành đòn cú đánh vào học trò.
Thu