15 năm bám đồng lương 8 triệu vì sợ mất việc tuổi 40

26/09/2025 00:00

Công việc hiện tại không đem lại sự thăng tiến hay giúp tích lũy thêm kỹ năng, nhưng tôi chẳng dám bỏ vì xin việc mới không nơi nào nhận.

Tôi năm nay 40 tuổi, làm nhân viên văn phòng với mức lương 8 triệu đồng mỗi tháng. Công việc của tôi chủ yếu là hành chính, nhập liệu, xử lý giấy tờ, không áp lực nhiều nhưng cũng chẳng có tương lai. 15 năm trôi qua, tôi vẫn dậm chân tại chỗ.

Nhiều người bảo: "Sao không nghỉ việc, tìm công việc khác lương cao hơn?". Tôi chỉ cười trừ, bởi biết rõ câu trả lời: bản thân không dám. Ở tuổi 40, tôi sợ thất nghiệp. Tôi sợ gửi hồ sơ đi nơi khác nhưng không ai nhận. Tôi sợ rời bỏ công việc này rồi sẽ chẳng còn chỗ nào cho mình. Tôi sợ trở thành gánh nặng của gia đình khi mất việc, không có thu nhập.

Tôi từng thử nộp hồ sơ xin việc vài lần. Kết quả tất cả đều là im lặng hoặc từ chối. Những chỗ tuyển dụng tôi quan tâm đều yêu cầu tiếng Anh, kỹ năng công nghệ, kinh nghiệm quản lý... trong khi tôi không có gì ngoài mười mấy năm làm những công việc giấy tờ đơn giản. Có lần, nhà tuyển dụng còn hỏi thẳng: "Anh đã 40 tuổi, liệu có đủ sức bắt nhịp với công việc áp lực cao không?". Tôi không biết phải trả lời thế nào?

Công việc hiện tại không cho tôi sự thăng tiến, cũng không giúp tôi tích lũy kỹ năng mới. Nhưng nó vẫn là một chỗ để tôi bấu víu, để hàng tháng nhận lương và yên tâm rằng gia đình mình không bị bỏ đói. Tôi biết, nếu buông tay, mình có thể rơi vào cảnh thất nghiệp kéo dài – điều đã xảy ra với không ít người ở độ tuổi của tôi.

>>Tôi chủ động nghỉ việc trước khi bị sa thải tuổi 40

Sự thật là tôi đang sống trong vòng luẩn quẩn: muốn thay đổi nhưng không đủ can đảm, bám trụ lại thì đầy chán nản. Mỗi sáng đến cơ quan, tôi ngồi vào chiếc bàn quen thuộc, mở máy tính cũ kỹ, làm những công việc lặp đi lặp lại. Mỗi cuối tháng, tôi nhận 8 triệu đồng tiền lương, đủ trả chi phí cơ bản, rồi lại bắt đầu một tháng chật vật mới.

Tôi biết có người sẽ khuyên "hãy học thêm, hãy khởi nghiệp, và bước ra vùng an toàn". Nhưng với một người 40 tuổi, gánh nặng gia đình, sức khỏe giảm sút, kỹ năng hạn chế như tôi, những lời khuyên đó nghe như một điều xa xỉ. Tôi đã từng bỏ lỡ cơ hội học hỏi khi còn trẻ, để giờ đây phải sống trong sự lo lắng thường trực.

Cuộc đời tôi ở tuổi 40 giống như đang đứng trên một chiếc cầu mục nát: đi tiếp thì sợ sập, quay lại thì không thể, còn đứng yên thì chỉ biết phó mặc cho số phận và cầu nguyện mình sẽ trụ vững được thật lâu. Tôi bám lấy công việc lương 8 triệu đồng không phải vì yêu thích, mà vì tôi chẳng còn lựa chọn nào khác.

Tôi viết những dòng này để nói với các bạn trẻ rằng, có rất nhiều lao động trung niên như tôi đang sống trong nỗi bế tắc âm thầm. Chúng tôi không dám bỏ việc, không dám thử thách, chỉ lặng lẽ duy trì một công việc lương thấp, vì thất nghiệp ở tuổi này còn đáng sợ hơn tất cả. Đó là hệ quả của một chuỗi những sai lầm trong quá khứ.

Vì thế, nếu các bạn còn trẻ, còn đủ sức để phấn đấu, đừng an phận hay ngừng học tập để nâng cao giá trị của bản thân. Nếu không, rất có thể bạn cũng sẽ phải vật lộn như tôi bây giờ.

Tin Pham