"Bốc phét" tiền tỷ thì điện thoại reo, chồng tôi lộ bộ mặt thật với bạn bè
Chồng tôi nói đi nói lại, giọng hùng hồn về việc bán lô đất kiếm được cả trăm triệu đồng. Đúng lúc đó, chuông điện thoại reo. Tôi chỉ biết ngồi im, cảm giác xấu hổ đến cùng cực.
Lương của anh chỉ 15 triệu đồng nhưng lúc nào cũng nói mình kiếm được 30 triệu đồng. Ra ngoài gặp ai, anh cũng kể chuyện tiền tỷ, tiền trăm triệu đồng, kể cả những món đầu tư, lô đất “siêu lợi nhuận” mà thực ra chẳng hề có.
Lúc đầu, tôi còn nghĩ có thể anh muốn thể hiện để tạo ấn tượng. Nhưng dần dần, tôi nhận ra, tính sĩ diện ấy đã ăn sâu vào máu của anh.
Chồng tôi không chỉ thích khoe mẽ, mà còn rất “làm màu”. Đi về quê, thay vì đi xe khách bình thường như mọi người, anh thuê hẳn ô tô, khoe với họ hàng là “xe của mình”. Anh chỉ làm nhân viên nhưng lại nói mình là trưởng phòng tại một công ty lớn.
Họ hàng khen anh hết lời, còn nói tôi có phúc mới lấy được anh. Họ nghĩ chúng tôi rất giàu có. Trong khi thực tế, tôi còn phải gồng gánh tiền sinh hoạt gia đình.

Thật không tin nổi chồng tôi lại có tính sĩ diện, ba hoa đến mức này (Ảnh minh họa: TD).
Khi họ hàng hay người thân nhờ vay mượn, anh tìm đủ lý do thoái thác. Bởi thực ra trong túi, anh đâu có tiền để cho vay. “Đỉnh” nhất là một người bạn thân thời đại học của anh hỏi vay tiền.
Vì sĩ diện với bạn, dù không có tiền, anh cũng nói tôi đi vay chỗ khác để cho bạn vay. Anh không muốn mất mặt trước bạn bè. Tôi thở dài ngán ngẩm.
Nhiều lần tôi góp ý, bảo anh sống thật, đừng phô trương quá mức nhưng anh luôn nói: “Phải làm màu, người ta mới tự tìm đến mình, làm ăn mới phát được”. Tôi nghe mà chỉ biết lắc đầu, tin rằng sự thật và trung thực mới là điều đáng được trân trọng hơn cả.
Chuyện đáng xấu hổ nhất xảy ra vào một buổi tối, khi anh khoe với bạn bè về lô đất 5 tỷ đồng. Tôi ngồi bên nghe mà tim cứ đập loạn xạ vì tôi biết anh đang nói dối.
Anh nói đi nói lại, giọng hùng hồn về việc sẽ bán lô đất này, kiếm được cả trăm triệu đồng. Và rồi đúng lúc đó, chuông điện thoại reo.
Mọi người nhìn anh, tôi thấy rõ ánh mắt ngạc nhiên của họ. Bởi anh đâu có nghe điện thoại. Chuông điện thoại của anh đang reo. Mà nghe điện thoại nói chuyện tiền tỷ thực chất chỉ là anh tự biên, tự diễn để khoe khoang.
Tôi chỉ biết ngồi im, cảm giác xấu hổ đến cùng cực. Tôi muốn chui xuống đất, muốn ra khỏi quán thật nhanh mà không làm được. Từ hôm đó, bạn bè bắt đầu nhìn chúng tôi bằng con mắt khác, có phần dè bỉu và nghi ngờ.
Về nhà, tôi mắng anh, nói anh phải bỏ cái tính ba hoa, giả vờ để mọi người nể, không tốt cho bản thân và cả gia đình. Thay vì tiếp thu, anh mắng ngược lại tôi. Chúng tôi cãi nhau nảy lửa, lời qua tiếng lại khiến cả đêm không ai nói gì, chỉ còn lại sự im lặng đầy căng thẳng.
Dần dà, tôi nhận ra sống với người thích phô trương, sĩ diện như anh, áp lực là điều không thể tránh khỏi. Mỗi lần anh ra ngoài, tôi luôn lo lắng không biết anh sẽ khoe gì, nói gì rồi để lại hình ảnh xấu cho gia đình.
Những lời nói “tiền tỷ, tiền trăm triệu” của anh đã trở thành nguồn cơn của sự xấu hổ, mệt mỏi và cả sự thất vọng. Tôi muốn anh hiểu rằng, tiền bạc, địa vị hay khoe khoang không mang lại giá trị thực sự. Chỉ có sự chân thành và trung thực mới khiến người ta tôn trọng, tin tưởng.
Hai năm bên nhau, tôi đã thử góp ý nhiều lần nhưng dường như anh chưa bao giờ thực sự lắng nghe. Tôi biết sống với anh, tôi cần học cách kiên nhẫn nhưng cũng phải rõ ràng ranh giới.
Tôi không thể chấp nhận cách sống giả tạo, khoe mẽ chỉ để lấy lòng người khác. Cảm giác xấu hổ mà anh tạo ra cho tôi hôm đó, cùng với ánh mắt dò xét của bạn bè, vẫn còn in hằn trong tâm trí tôi.
Mỗi lần ra ngoài hay về quê, người ta cứ nói tôi số sướng, lấy được chồng giàu, mồm mép mà tôi nổi da gà. Thực sự, tôi chỉ mong sống với người đàn ông bình thường, nghèo cũng được nhưng thật lòng, không ba hoa, tự nhận mình giàu để “lòe” thiên hạ.
Góc "Chuyện của tôi" ghi lại những câu chuyện trong đời sống hôn nhân, tình yêu. Bạn đọc có câu chuyện của mình muốn chia sẻ vui lòng gửi về chương trình qua hòm thư: [email protected]. Câu chuyện của bạn có thể được biên tập nếu cần. Trân trọng.