Tôi quyết bắt đền vì bé 8 tuổi làm vỡ laptop 40 triệu trong quán cà phê

10/10/2025 15:00

Nhận tiền đền của ba mẹ đứa bé sau một hồi cự cãi, tôi phải bù thêm cả chục triệu để mua máy mới.

Câu chuyện về hai thiếu niên Trung Quốc bị buộc bồi thường 2,2 triệu nhân dân tệ (tương đương 8,1 tỷ đồng - cha mẹ hai thiếu niên này có trách nhiệm bồi thường) vì tiểu vào nồi lẩu của một thương hiệu nổi tiếng làm tôi nhớ đến một điều cơ bản, chạm tới một nguyên tắc cơ bản: hành vi của con cái, cha mẹ phải chịu trách nhiệm.

Tôi từng bị một đứa bé tám tuổi ném mô hình khủng long trong quán cà phê, làm vỡ nát chiếc laptop tôi đang dùng để làm việc.

Cha mẹ vẫn bình tĩnh như thường, chỉ cho số điện thoại rồi bảo tôi đem máy đi sửa, có gì tính sau. Nhưng cái laptop đã vỡ nát, chẳng thể sửa nổi. Nhất là máy của tôi mua hơn 40 triệu đồng, chưa từng tháo ra vệ sinh chứ nói gì đến sửa, vậy mà giờ họ bảo "đi sửa đi" khiến tôi vô cùng bức xúc.

Tôi nhất quyết bắt họ đền máy mới, bởi đó là công cụ làm việc, là tài sản của tôi. Thấy bị làm căng, họ nói: "Anh đi hơn thua với đứa nhỏ à?".

Người lớn mới là người chịu trách nhiệm về hành vi của con mình. "Con dại cái mang" là nguyên tắc đạo lý: cha mẹ phải dạy con biết giới hạn, biết tôn trọng tài sản, không làm hại người khác. Còn "con tôi còn nhỏ, biết gì đâu" không thể trở thành tấm khiên hợp pháp hay đạo đức để che chắn cho sự thiếu dạy dỗ.

Sau một hồi cự cãi, tôi nhận được tiền đền bù và phải bù thêm cả chục triệu để mua máy mới. Đang yên đang lành lại bị họa trên trời rơi xuống. Tôi kể lại câu chuyện này với mấy người bạn thì họ cũng có ý bảo tôi thấy có trẻ con sao không chủ động gìn giữ tài sản.

Quả thật tôi cũng không hiểu sao mình là nạn nhân, nhưng lại mang tiếng như thế. Một đứa trẻ 8 tuổi có thể chưa hiểu hết hậu quả, nhưng chính cha mẹ phải là người giúp con hiểu. Khi họ im lặng, hay tệ hơn, bao biện cho con, họ đang dạy con rằng mọi lỗi lầm đều có thể bỏ qua, rằng chỉ cần nói "con nít mà" là xong. Hệ quả là những đứa trẻ ấy lớn lên với tâm thế không cần chịu trách nhiệm với hành động của mình.

Trách nhiệm dân sự với hành vi của con cái không chỉ là vấn đề pháp lý, mà là đạo đức xã hội. Bởi xã hội văn minh không được xây trên những lời bao biện, mà trên ý thức tôn trọng người khác và tôn trọng hậu quả hành động của mình. Cha mẹ không thể dạy con điều đó nếu chính họ né tránh khi con sai.

Dũng