Vác bụng bầu đi đánh ghen, tôi "á khẩu" khi nhìn thấy tình địch
Chỉ từ một tin nhắn lạ trong điện thoại, anh đã kéo tôi rơi xuống vực sâu của nghi ngờ. Trong cơn ghen, tôi vác bụng bầu đi tìm tình địch và câm lặng hoàn toàn khi nhìn thấy...
Tôi đang mang bầu ở tháng thứ 3, háo hức chờ ngày cưới. Ai nhìn vào cũng bảo tôi có cuộc sống viên mãn: Người yêu là đàn ông trí thức, hiền lành, có chí tiến thủ.
Bố mẹ tôi cũng mừng vì dù hai nhà không thật tương xứng - gia đình tôi làm kinh doanh, còn nhà anh khá khó khăn - nhưng họ tin, tôi đã chọn đúng người.
Anh hơn tôi vài tuổi, làm công việc ổn định, sống lễ độ, có chí làm ăn. Tôi từng nghĩ, lấy một người như thế, dù không giàu sang cũng sẽ có tương lai tốt đẹp.
Yêu nhau chưa đầy 6 tháng, tôi có bầu. Bố tôi bảo: “Cưới rồi, nếu cậu ấy muốn ra ngoài lập nghiệp thì tùy, còn không về làm cùng công ty gia đình”. Tôi thấy vui vì tưởng như mọi thứ đang đi đúng hướng.
Cho tới ngày hôm đó, tôi tình cờ nhìn thấy trong điện thoại anh có một dãy số lạ, không lưu tên. Tin nhắn đến liên tục, toàn những dòng như: “Anh chuyển cho em ít tiền với, em không còn đồng nào cả”.
Tin nhắn xuất hiện đều đặn mỗi tháng, giọng điệu năn nỉ, thân thiết. Ban đầu, tôi nghĩ chỉ là chuyện làm ăn. Nhưng linh cảm của phụ nữ khiến tôi nghi ngờ.

Khi tôi hỏi, anh tỏ vẻ lúng túng rồi bảo đó là “người em họ ở quê, đang túng thiếu”. Tôi đề nghị gọi điện xác nhận nhưng anh tránh né.
Đến khi tôi ép, anh mới chịu thừa nhận, đó là người yêu cũ. Anh nói, họ đã chia tay, cô ấy không chịu buông bỏ, thỉnh thoảng nhắn tin xin tiền, anh thương tình nên giúp đỡ đôi chút. “Anh chẳng còn tình cảm gì nữa, chỉ là giúp đỡ thôi”, anh nói với tôi như vậy.
Tôi không tin. Một người đàn ông đã chia tay, tại sao còn giấu giếm chuyện gửi tiền? Cơn giận trong tôi bùng lên. Tôi lưu số điện thoại ấy lại, kéo theo cô em họ đi tìm gặp. Tôi nói với lòng mình, đã là phụ nữ, tôi không thể để kẻ khác moi tiền chồng mình dễ dàng như vậy được.
Nhưng khi gặp, tôi ngay lập tức "á khẩu". Trước mặt tôi là một người phụ nữ đang mang thai, bụng vượt mặt, thậm chí còn to hơn tôi. Khuôn mặt xanh xao, mệt mỏi, giọng nói nhỏ nhẹ nhưng đầy tự trọng.
Cô ấy kể rằng, họ yêu nhau nhiều năm, cùng vun vén làm ăn để anh học hành, có sự nghiệp. Rồi đột ngột, anh nói chia tay, chỉ vì “không hợp”. Cô ấy sụp đổ.
Đến khi biết mình có thai, cô ấy định im lặng sinh con một mình nhưng sức khỏe yếu, phải nằm viện suốt. Không còn cách nào khác, cô ấy chỉ dám nhắn xin anh giúp chút tiền thuốc thang, hứa tuyệt đối giữ kín để anh yên tâm cưới người mới.
Nghe đến đó, tôi lạnh người. Tôi tưởng mình đi đánh ghen, hóa ra lại gặp một người đàn bà tội nghiệp hơn mình. Tôi không dám nhìn thẳng vào cô ấy, chỉ biết lặng lẽ cúi xuống, bàn tay vô thức ôm lấy bụng bầu của mình.
Trên đường về, tôi ngồi lặng đi. Càng nghĩ, tôi càng thấy đau. Người đàn ông tôi yêu, người mà tôi từng tin là mẫu mực hóa ra lại tính toán đến đáng sợ. Anh bỏ người phụ nữ gắn bó với mình nhiều năm - khi cô ấy chẳng còn gì trong tay, lại mang trong mình giọt máu của anh - chỉ để đến với tôi, người có gia đình khá giả, có thể “hỗ trợ” anh nhiều hơn.
Tôi nhớ lại những lần anh ngồi nói về tương lai, về việc sẽ “cố gắng hết sức lo cho mẹ con em”. Giờ tôi mới hiểu, anh chẳng hề thương yêu gì tôi, chỉ đang tìm kiếm một cuộc sống tiện lợi và an toàn hơn.
Đêm hôm ấy, tôi mất ngủ. Trong đầu cứ hiện lên hình ảnh người phụ nữ bụng bầu run rẩy kể chuyện, giọng khản đặc vì nén khóc. Cô ấy không đánh, không ghen, chỉ nói đúng một câu: “Chúc em hạnh phúc hơn chị”. Câu chúc ấy như một nhát dao đâm vào tim tôi.
Tôi biết nếu cưới, tôi vẫn có thể sống đủ đầy, vẫn được anh chăm sóc, chiều chuộng. Nhưng liệu đó có còn là hạnh phúc thực sự khi lòng tin đã vỡ vụn và sự tôn trọng dành cho chồng đã cạn?
Giờ tôi chỉ còn cách chờ đứa con trong bụng lớn lên từng ngày và tự hỏi: Liệu tôi có nên tiếp tục đám cưới này để con có đủ bố mẹ, hay dừng lại ngay khi mọi thứ chưa quá muộn?
Góc "Chuyện của tôi" ghi lại những câu chuyện trong đời sống hôn nhân, tình yêu. Bạn đọc có câu chuyện của mình muốn chia sẻ vui lòng gửi về chương trình qua hòm thư: [email protected]. Câu chuyện của bạn có thể được biên tập nếu cần. Trân trọng.
Mộc An