Lần đầu đến nhà "con dâu", tôi sợ đến mức muốn hai đứa chia tay ngay
Ngày tôi lên chơi, chỉ có con trai ra đón. Con đưa tôi về chung cư của người yêu, đợi con bé về sẽ đi ăn. Căn hộ có hai phòng ngủ nhưng phòng nào cũng...
Con trai tôi 26 tuổi, có công việc đàng hoàng nhưng vẫn ở nhà thuê. Mua nhà Hà Nội bây giờ quá khó, hoàn cảnh tôi một mình nuôi con nên chuyện mua nhà, tôi không phụ giúp được.
Nghe tin con có người yêu, tôi mừng lắm, muốn lên chơi xem con dâu thế nào. Con trai tôi bảo: "Mẹ lên ở nhà của bạn gái con, chung cư có phòng riêng cho mẹ". Nghe nói vậy, tôi lại càng mừng. Con gái trẻ mà đã có nhà, còn có công việc bận rộn thì chắc chắn giỏi giang.
Ngày tôi lên chơi, chỉ có con trai ra đón. Con đưa tôi về chung cư của người yêu rồi đợi con bé về sẽ đi ăn. Căn hộ có hai phòng ngủ, phòng nào cũng bừa bộn. Tôi không biết các con định dành phòng nào cho khách nên chỉ dám ngồi ở sofa.
Bàn nước cáu két, còn nguyên cả hộp cơm cũ, lon nước ngọt, một lọ gia vị và chiếc đĩa chưa rửa có dấu vết của dưa hấu còn thừa. Thấy tôi nhăn mặt, con trai hiểu ý dọn dẹp sơ qua, thanh minh hộ người yêu có công việc bận rộn.
Tôi hơi có ý trách: "Các con đều biết mẹ lên chơi, vậy mà không nỡ dành vài phút dọn dẹp". Thằng bé trả lời: "Con gái bây giờ không như thời mẹ đâu. Em ấy cũng vất vả y như con vậy. Mẹ kệ đi rồi sẽ thấy bình thường".

Tôi không thấy hài lòng chút nào về con dâu tương lai (Ảnh minh hoạ: TD).
7h tối, người yêu của con trai tôi về. Hai đứa nhanh nhẹn giục tôi đi ăn. Con bé cũng vui vẻ, khéo nói. Con bé kể hôm nay vì tôi lên chơi nên phải bịa lý do xin về sớm, chứ bình thường còn muộn hơn.
Cả bữa ăn, con bé sai vặt người yêu không cần giữ ý: "Gọi thêm rau đi", "Gọi thêm nước lẩu đi", "Anh lấy tăm cho mẹ đi"... Thương chúng bận rộn, tôi bảo: "Ngày mai các con đi làm, mẹ sẽ nấu cơm cho vài ngày, vừa tiết kiệm, vừa ấm cúng".
Con bé nhanh nhảu: "Ôi giời, bọn con quanh năm ăn ngoài nhanh gọn lẹ. Nấu lại phải đi chợ rồi xong ai rửa bát? Với cả mẹ bày ra nấu, con lại phải mua sắm đồ bếp, sau đấy cũng không dùng, quá tội".
Thấy tôi đơ mặt ra, con trai đỡ lời: "Mẹ anh nấu ngon lắm, cứ để mẹ nấu, chẳng mấy khi được ăn cơm nhà".
Con bé liếc một cái xém lẹm: "Thế thì mời anh về nhà với mẹ mà ăn cơm mẹ nấu".
Nói thật, tôi chỉ là người mẹ đơn thân, trình độ học vấn hết cấp 3 nhưng tôi không dạy con ăn nói như thế trước mặt người lớn bao giờ. Nhận thấy tôi không vui, con bé dịu lại một chút bảo: "Tụi con gần bằng tuổi nhau nên nói chuyện hơi bỗ bã, mẹ đừng nghĩ gì nhé ạ".
Về tới nhà, con bé chỉ cho tôi lấy nước uống ở trong tủ lạnh. Mở tủ lạnh ra, tôi thấy có 5 chai nước đóng chai, một gói bim bim ăn dở, một nửa cái bánh nướng và đĩa mực khô không biết từ bao giờ.
Tủ lạnh bốc mùi khó chịu, chắc cả năm rồi không lau chùi. Tủ bếp trống trơn, quả thật nếu nấu ăn thì phải đi mua sắm gần như tất cả. Cũng may vào nhà tắm thì đầy đủ hơn, có dầu tắm, dầu gội, kem đánh răng...
Chắc chợt nhớ ra nhà tắm chưa dọn, con bé nói vọng vào: "Một tuần con mới dọn, giặt một lần cho đủ mẻ máy quay, ở một mình chẳng có đồ thay mấy". Tôi ngán ngẩm nhìn đống quần áo vứt chồng đống trên bệ toilet, khăn tắm vắt thòng lòng sau cửa, cái lược cắm chung với cốc đựng kem đánh răng cáu bẩn.
Nói thật, tôi thấy ghê. Con gái ở một mình mà bẩn thỉu, lôi thôi phát rùng mình. Con dâu tương lai của tôi đây sao? Hôm sau, tôi hỏi con trai: "Con có thể yêu một cô gái bừa bộn, cẩu thả thế à?".
Không ngờ, con gật đầu không suy nghĩ: "Bọn con bận lắm mẹ ạ, không như các mẹ ngày xưa chỉ cần lo nội trợ, gia đình đâu". Nghe con nói thế, tự dưng tôi lại nghĩ: Hay là do tôi cổ hủ, khó tính quá? Hoặc là tôi mang tâm trạng của mẹ chồng tương lai xét nét con dâu chăng?
Nhưng thật tâm, nếu con tôi lấy vợ thế này, tôi không thấy yên tâm. Chưa con cái đã bừa bãi thế này thì sau này bảo tôi lên chăm cháu, tôi cũng chẳng dám ở chung.
Chắc là tôi ích kỷ, không bao dung, tốt tính nên tôi thực sự mong hai đứa rời xa nhau. Bỏ sớm đi, còn tìm cơ hội khác.
Góc "Chuyện của tôi" ghi lại những câu chuyện trong đời sống hôn nhân, tình yêu. Bạn đọc có câu chuyện của mình muốn chia sẻ vui lòng gửi về chương trình qua hòm thư: [email protected]. Câu chuyện của bạn có thể được biên tập nếu cần. Trân trọng.