Cuộc chạy lũ lịch sử bằng thuyền và xe tải của khách Tây ở Huế
Bị kẹt trong khách sạn ở Huế khi nước lũ dâng cao 1,4 m, mất điện và Internet, cặp đôi du khách Bỉ trải qua những giờ phút hoảng loạn trước khi được thuyền và xe quân đội đưa đến nơi an toàn.
Khi máy bay đáp xuống Hà Nội hôm 28/10, Nena Geers, du khách Bỉ, nắm tay bạn trai Jonathan mới cảm thấy ''hoàn hồn'', thở phào nhẹ nhõm. Cô chưa hết bàng hoàng khi trải qua ''cuộc chạy đua'' để thoát khỏi dòng nước lũ bủa vây Huế suốt ba ngày qua. Đã có lúc, cô thực sự lo ngại về an toàn của mình khi nhìn dòng nước mỗi lúc một dâng cao.
"Thật may khi chúng tôi đã vượt qua", cô nói.
Ban đầu, kế hoạch của cặp đôi khách Bỉ là du lịch dọc Bắc - Trung - Nam nhưng cảnh báo bão Fengshen khiến họ e ngại, đổi lịch bay thẳng từ Hà Nội vào Phú Quốc sau 10 ngày du lịch miền Bắc. Khi bão tan, ngày 26/10, Nena và Jonathan đáp chuyến bay tới Đà Nẵng, bắt xe đến Huế.
Khoảng 23h, họ tới nơi lúc trời mưa to nhưng không thấy lo ngại vì biết đang mùa mưa. Quản lý khách sạn Serene Palace nơi họ ở, cảnh báo hôm sau có thể nước dâng và chẳng có chỗ nào để tham quan. Cả hai vẫn lạc quan đến khoảng 6h sáng hôm sau, dù trời xám xịt, bên ngoài mưa nhỏ.

Tuy nhiên, khi bước xuống sảnh, nước ngoài đường đã dâng cao gần 60 cm. Các nhân viên khách sạn đang dựng rào chắn trước cửa để nước không tràn vào. Cặp đôi Bỉ được trấn an mọi thứ vẫn trong tầm kiểm soát, lương thực đủ dùng vài ngày, họ nên về phòng vì ra đường khá nguy hiểm.
10h, khách sạn mất điện. Phòng của Nena nằm giữa khu vực cầu thang và thang máy, chỉ có một cửa sổ nhỏ. Khi đang đọc sách, cô ngửi thấy mùi hôi từ cống và nước thải tràn lên tầng dưới.
"Mùi hôi đó khiến đầu tôi đau dữ dội, cảm giác sợ hãi ập đến", Nena nói.
Cặp đôi yêu cầu đổi phòng, sang căn có ban công lớn. Việc mở toang cửa sổ giúp cả hai thấy dễ chịu hơn dù bên ngoài, mùi nước cống vẫn còn phảng phất.
Mọi thứ tệ hơn khi nước bắt đầu ngập bếp khách sạn. Nhân viên cố gắng lấy được ít đồ ăn dự trữ cho khách. Nhìn xuống dưới, Nena ước chừng sảnh khách sạn đã ngập khoảng 1,4 m.
Mọi người vẫn ở đây nhưng nỗi sợ nước dâng bốn bề bắt đầu xâm chiếm Nena ''Không ai biết điều gì ập đến khi mở mắt dậy sáng mai'', cô nói.

"Tôi chỉ mong đêm nay hết nhanh và mọi thứ sẽ kết thúc", cô nói và cho biết đã thao thức không ngủ nổi.
Giữa lúc đó, một người hàng xóm ở nhà đối diện ném sang cho họ hai lon bia. "Anh ấy không nói tiếng Anh, nhưng chúng tôi cụng bia từ xa như bạn bè. Những vị khách trong khách sạn nhanh chóng trở nên gắn bó và giúp đỡ nhau".
Sang ngày thứ hai (28/10), tình hình tồi tệ hơn khi Internet cũng mất, không có cách nào cập nhật được diễn biến bên ngoài. Nước không rút mà còn dâng thêm.
Bữa sáng của họ chỉ vỏn vẹn hai lát bánh mì và quả trứng luộc, có vẻ lương thực sẽ hết nhanh nếu tình hình không khá lên. Lúc này, nơi đây còn khoảng 15 khách, tâm lý hoảng loạn bao trùm khắp nơi.
Một gia đình người Tây Ban Nha quyết định thuê thuyền để di chuyển đến cây cầu gần nhất, hy vọng bắt được xe ra sân bay. Hai cặp đôi người Đức khác cũng đi chung một thuyền về Đà Nẵng. Thấy tình hình không khả quan, Nena và bạn trai cũng quyết định rời đi. Họ nhớ ra một du khách người Italy lớn tuổi ở tầng trên, người họ chưa gặp lại từ khi lũ lên. Cả hai đến gõ cửa, rủ ông đi cùng và được đồng ý ngay.
Giá thuê thuyền là 600.000 đồng cho ba người, đi khoảng 500 m, đắt gấp 12 lần so với hôm trước. Tuy nhiên, không ai có thời gian mặc cả, họ chỉ muốn rời đi thật nhanh. Khi họ xuống sảnh, nước đã ngập ngang ngực, khoảng 1,4 m. Hai người chèo thuyền vẫn vui vẻ, còn ba vị khách "run lên vì lạnh và ướt sũng vai".
Thuyền đi khoảng 20 phút đến được cầu Trường Tiền nhưng khi đi thêm khoảng 200 m, Nena nhận thấy phía trước cũng ngập sâu. Đứng giữa dòng nước với đống hành lý lỉnh kỉnh, cả ba thêm hốt hoảng hơn. Đúng lúc này, một chiến sĩ quân đội đi ngang qua, hướng dẫn họ tới một xe tải chở người dân qua đoạn ngập.
Cả ba mừng muốn khóc, leo vội lên chiếc xe cũng đang chật cứng người địa phương. Xe dừng ở một quán cà phê, đường sá khô ráo. Những người ở đó nhìn nhóm Nena bằng ánh mắt ngạc nhiên, như thể chẳng biết chuyện gì xảy ra ở cách đó vài con phố.

Ba người bắt taxi tới sân bay. Tại đây, họ gặp lại gia đình Tây Ban Nha và tất cả ôm chầm lấy nhau như những người bạn lâu năm. Nằm trong khách sạn ở Hà Nội, Nena vẫn chưa quên được những gì xảy ra. Cô cho biết nhân viên khách sạn thực sự ''rất tận tâm'''để toàn bộ khách cảm thấy an toàn. Cô nghĩ họ có thể chọn về với gia đình nhưng đã ở lại để sát cánh cùng những du khách phương xa.
"Điều khiến chúng tôi lo lắng nhất là không ai biết chính xác chuyện gì đang xảy ra hay cần làm gì, có lực lượng cứu hộ không, có ai được sơ tán không, nên ở lại hay rời đi, phương tiện giao thông có hoạt động không", Nena chia sẻ.
"Tôi không bao giờ tưởng tượng được mình đã trải qua trận lụt tệ nhất 30 năm qua ở Huế", cô nói. Khi đã an toàn, cô nói rất nhớ những người địa phương và cả các nhân viên khách sạn. Cô tin những người dân sẽ vượt qua. Hằng ngày cô vẫn cập nhật tin tức từ Huế, và cầu chúc những người ở lại sẽ sớm vượt qua thiên tai, mất mát này.
Tú Nguyễn