Tôi trả lại 500 K khi bạn mừng cưới một triệu đồng

01/11/2025 01:52

Một bàn tiệc có giá 8 triệu đồng, chưa tính tiền trang trí, thuê MC, đội khánh tiết… Mỗi khách mừng cưới khoảng 1 triệu đồng tôi mới 'hòa vốn'.

Hai năm trước, tôi tổ chức đám cưới ở một nhà hàng khá sang trọng giữa trung tâm thành phố. Khi ấy, bản thân tôi có điều kiện, nên muốn tự thưởng cho bản thân một đám cưới "trong mơ", nơi mọi thứ chỉn chu, lộng lẫy, lưu giữ lại kỷ niệm đáng nhớ của cuộc đời.

Một bàn tiệc ở đó có giá 8 triệu đồng cho 10 người, chưa tính tiền trang trí, thuê MC, đội khánh tiết... Nếu tính kỹ, để hòa vốn, mỗi khách mừng cưới khoảng 1 triệu đồng là vừa. Nhưng thật lòng, tôi chưa bao giờ tính toán chuyện đó. Tôi chỉ muốn có một đám cưới thật đẹp, thật vui, chứ không phải một bữa tiệc "gọi vốn".

Trong số khách mời hôm ấy, có một người bạn thân chơi với tôi từ thời tiểu học. Bạn làm công chức, lương không cao, lại còn phải lo cho vợ và hai con nhỏ. Sau ngày cưới, khi kiểm tra lại tiền mừng, tôi thấy phong bì của bạn, bên trong là 1 triệu đồng. Với nhiều người, số tiền đó chẳng đáng là bao. Nhưng với bạn, tôi biết chắc rằng để có được số tiền mừng ấy, bạn đã phải cân nhắc, phải cắt bớt chi tiêu của cả gia đình trong tháng.

Vài ngày sau, tôi hẹn bạn đi uống cà phê, vừa để cảm ơn vì đã đến chung vui, vừa tìm cách trả lại cho bạn một phần. Ban đầu, tôi định gửi lại 700.000 đồng, coi như chỉ giữ lại chút ít tượng trưng. Nhưng bạn nhất quyết không nhận. Tôi hiểu tính bạn tự trọng, thẳng thắn, không muốn người khác nghĩ mình "khó khăn".

>>Tôi gửi phong bì 500 K vì 'không đủ tiền' ăn cưới ở khách sạn 5 sao

Sau một hồi nói chuyện, tôi thuyết phục mãi, bạn mới đồng ý nhận lại 500.000 đồng, với điều kiện là "xem như quà sinh nhật cậu gửi cho hai đứa nhỏ ở nhà tớ". Chúng tôi bật cười, cái bắt tay sau buổi cà phê ấy khiến tôi nhẹ nhõm vô cùng. Đến bây giờ, chúng tôi vẫn là bạn thân, không chỉ vì đã cùng nhau trải qua nhiều chuyện, mà còn vì giữa chúng tôi luôn có sự tôn trọng và thấu hiểu lẫn nhau.

Thực ra, nhiều người giống bạn tôi cũng mang nỗi lo như thế. Mỗi lần nhận thiệp mời cưới, họ lại băn khoăn: Mừng bao nhiêu cho phải? Mừng ít thì ngại, sợ gia chủ lỗ, người ngoài nhìn vào không hay. Nhưng mừng nhiều thì bản thân không kham nổi. Và thế là, tiền mừng cưới, vốn là một lời chúc phúc, lại trở thành gánh nặng vô hình, khiến niềm vui cưới hỏi mất đi phần ý nghĩa tinh thần vốn dĩ của nó.

Từ câu chuyện nhỏ ấy, tôi hy vọng mọi người đừng đặt nặng chuyện tiền mừng cưới nếu thật sự có mối quan hệ thân thiết. Đôi khi, những gia chủ như tôi không mong gì hơn ngoài việc bạn bè, người thân có mặt chung vui, chúc phúc trong ngày trọng đại nhất của đời mình. Đừng để vài trăm, vài triệu đồng làm ảnh hưởng đến tình cảm đáng trân quý giữa người với người.

Đám cưới xét cho cùng cũng là để nhớ về niềm vui, chứ không phải để tính toán thiệt hơn, lời lỗ. Và tôi tin, nếu ai cũng nghĩ được như vậy, những buổi tiệc cưới sẽ ấm áp hơn, chân thành hơn, và ý nghĩa hơn rất nhiều.

Lộc