Chồng bác sĩ bị nhân tình doạ tung clip, tôi nhanh trí làm ngay một việc
Tôi từng nghĩ những chuyện như bị " bồ nhí gài bẫy” chỉ có trên phim cho đến khi nó xảy ra với gia đình mình.
Chồng tôi là bác sĩ, hiền lành, nguyên tắc, có phần khô khan. Anh sống chuẩn mực đến mức tôi luôn tin anh không bao giờ để lòng mình lệch một nhịp. Vậy mà chỉ một thực tập sinh trẻ, với đủ chiêu trò và tham vọng, đã khiến anh sập bẫy.
Tôi không hề biết điều gì xảy ra suốt những tháng đầu. Tôi chỉ thấy người đàn ông từng vui vẻ, điềm đạm của mình dần trở nên mệt mỏi, gầy rộc đi, thường xuyên thẫn thờ nhìn vào điện thoại, mất ngủ liên tục, ăn chẳng được bao nhiêu.
Tôi nghĩ áp lực bệnh viện, ca mổ, bệnh nhân nặng khiến anh căng thẳng. Tôi thương anh, cố chăm sóc, động viên. Tôi chưa từng tưởng tượng rằng, anh đang bị bào mòn bởi một mối quan hệ lén lút mà chính anh cũng hối hận, sợ hãi và không thoát ra được.
Hoá ra, cô gái ấy không phải người đến vì tình cảm. Cô ta biết rõ giá trị của việc bám được một bác sĩ có danh tiếng để trụ lại thành phố, có công việc, có tiền. Cô ta chủ động tạo tình huống, ve vãn, cố ý tạo cơ hội tiếp xúc riêng. Và khi anh lỡ bước, mọi thứ bắt đầu chìm xuống.

Có những trận chiến trong hôn nhân, nước mắt rơi trong im lặng nhưng chiến thắng đến từ sự tỉnh táo (Ảnh minh họa: KD).
Cô ta quay lại những khoảnh khắc riêng tư, giữ tin nhắn rồi bắt đầu trở mặt. Tống tiền, đe doạ tung clip, dọa huỷ hoại mình nếu anh dám dừng lại. Không phải kiểu ghen tuông hay lưu luyến, mà là sự khống chế lạnh lùng.
Anh vừa sợ mất gia đình, vừa sợ sự nghiệp bị hủy hoại, vừa sợ người ta tổn hại bản thân rồi đổ hết lỗi lên anh. Mỗi ngày, anh gồng lên để kiếm tiền chu cấp cho cô ta, tìm cách thoát ra nhưng không thành. Và anh chọn giấu tôi, chịu đựng một mình.
Cho đến một tối, anh mất kiểm soát hoàn toàn. Anh bật khóc, quỳ xuống trước mặt tôi, không nói nên câu, chỉ run rẩy và xin tôi giúp. Khoảnh khắc ấy, tim tôi thắt lại. Đau đớn, hụt hẫng, tổn thương, tủi hờn…, tất cả dồn lên một lúc.
Trước giờ, tôi chưa từng nghĩ chồng mình có thể bước lệch, dù chỉ một lần. Nhưng thay vì phẫn nộ như nhiều người sẽ làm, cảm xúc của tôi lúc đó lại là… thương xót. Không phải thương cho lỗi lầm của anh, mà thương vì nhìn thấy anh thực sự tuyệt vọng, kẹt lại và lạc lối.
Tôi mất một đêm để đối diện mọi cảm xúc. Tôi buồn vì sự ngây thơ của người đàn ông mình tin tưởng. Tôi thất vọng vì anh giấu giếm và không đủ mạnh để thoát ra sớm hơn. Nhưng khi đã bình tĩnh, tôi hiểu: Anh sai nhưng anh đã chọn gia đình, chọn tìm tôi, chọn quay lại. Nếu anh không thể tự thoát, tôi sẽ giúp anh.
Tôi yêu cầu chồng phải cùng mình thu thập bằng chứng. Những cuộc gặp tiếp theo phải gài cho cô ta “hiện nguyên hình”, nói những lời, những câu có ý đe dọa, tống tiền. Mọi thứ từ tin nhắn, ghi âm, bằng chứng bị tống tiền, bằng chứng đe doạ… phải lưu lại hết.
Tôi tra luật, hỏi chuyên gia quen biết, chuẩn bị sẵn đơn tố cáo. Tôi không định ồn ào. Tôi chọn con đường rõ ràng, hợp pháp, bài bản. Không đánh ghen, không chửi bới. Người thứ ba muốn dùng thủ đoạn thì tôi dùng lý trí.
Tôi liên hệ thẳng với cô ta, giới thiệu tôi đã nắm toàn bộ chứng cứ và sẵn sàng nộp đơn, với đủ căn cứ về tống tiền, đe doạ, xâm phạm đời tư. Cô ta thậm chí còn cố gắng xoay chuyển, gây áp lực tinh thần tiếp, giả vờ đáng thương rồi lại chuyển sang thách thức.
Nhưng đến khi thấy sự kiên quyết và hồ sơ pháp lý tôi chuẩn bị, cô ta bắt đầu chùn bước. Không phải vì sợ tôi, mà vì sợ mất tương lai, sợ mang án, sợ bị loại khỏi ngành khi sự thật bị phơi bày.
Cô ta không buông ngay. Một thời gian sau, cô ta vẫn nhắn tin lắt léo, dò xét, dọa nạt ngầm. Tôi chỉ trả lời bằng… ảnh đơn tố cáo và quy định pháp luật. Không cảm xúc, không đôi co. Cuối cùng, cô ta rút lui. Lặng lẽ, không một lời.
Chồng tôi đi tư vấn tâm lý, chủ động xin chuyển khoa để tránh mọi dính líu. Anh cắt toàn bộ liên lạc, đưa mọi tài khoản tài chính cho tôi kiểm soát thời gian đầu để lấy lại cân bằng. Và quan trọng nhất: Anh thừa nhận lỗi, chủ động sửa chữa, chấp nhận mọi yêu cầu của tôi trong quá trình hàn gắn.
Nhiều người hỏi: Tại sao không ly hôn ngay? Bởi với tôi, tha thứ không phải yếu đuối, mà là một lựa chọn cần bản lĩnh, lý trí và rất nhiều sức mạnh. Tôi không cứu một người đàn ông phản bội. Tôi cứu một gia đình khỏi một kẻ lợi dụng sự ngây thơ để phá hoại.
Hơn hết, tôi biết sau những gì trải qua, chồng tôi giờ hiểu rõ giá trị của hạnh phúc suýt đánh mất. Và cái giá của sự dại dột sẽ đi theo anh cả đời để nhắc nhớ.
Góc "Chuyện của tôi" ghi lại những câu chuyện trong đời sống hôn nhân, tình yêu. Bạn đọc có câu chuyện của mình muốn chia sẻ vui lòng gửi về chương trình qua hòm thư: [email protected]. Câu chuyện của bạn có thể được biên tập nếu cần. Trân trọng.
Mộc An