Mẹ chồng đùa 'trốn đi chơi', vợ tôi suy diễn bà không muốn trông cháu

08/11/2025 12:00

Mẹ khen em dâu vợ nghĩ mẹ thích cô ấy hơn; vợ chồng đi chơi về, mẹ buột miệng: “Sao đi suốt thế”, vợ lại nghĩ mẹ không thích.

Vợ chồng tôi kết hôn hơn hai năm, có một bé đầu lòng mới 5 tháng tuổi. Hai vợ chồng đều làm việc ở Hà Nội. Sau khi sinh, vợ tôi về bên ngoại, cuối tuần tôi sẽ về thăm. Đến khi chuẩn bị đi làm lại, tôi đón mẹ và vợ ra Hà Nội để mẹ trông cháu giúp. Mẹ tôi là người khá dễ tính, thoải mái, chỉ hơi nói nhiều một chút. Bà chưa bao giờ can thiệp vào chuyện riêng của vợ chồng tôi. Mỗi dịp lễ Tết, bà chỉ chuẩn bị sẵn bữa sáng, còn lại vợ chồng tôi muốn ăn gì thì ăn, muốn đi đâu thì đi. Việc nấu cơm rửa bát, tôi và em trai chia nhau làm. Hai chị em dâu nếu rảnh thì phụ thêm. Ông bà không có điều kiện để hỗ trợ con cái, cũng không đòi hỏi hay nhờ vả gì. Bà không góp ý, không xen vào chuyện gia đình của con cái, miễn sao sống tốt là được.

Mẹ chồng đùa trốn đi chơi, vợ tôi suy diễn bà không muốn trông cháu

Về phần mình, tôi luôn cố gắng giữ hòa khí trong mối quan hệ mẹ chồng nàng dâu. Nếu mẹ muốn góp ý điều gì, bà đều nói qua tôi. Còn vợ tôi có điều gì không hài lòng, cũng tâm sự với tôi để tôi đứng ra trao đổi lại với mẹ. Những việc trong nhà, chuyện con cái, hai vợ chồng đều tự quyết. Tên con, nuôi dạy con thế nào do vợ tôi quyết định. Hai bên nội ngoại như nhau, quà cáp hay nghỉ lễ chia đều về hai bên. Thế nhưng vợ tôi vẫn rất nhạy cảm về chuyện mẹ chồng nàng dâu.

Cứ mỗi khi mẹ tôi nói gì, dù rất bình thường, vợ lại để tâm. Ví dụ, mẹ tôi khen cô em dâu thì vợ nghĩ mẹ thích cô ấy hơn. Hai vợ chồng đi chơi về, mẹ buột miệng nói: "Sao đi suốt thế" là vợ lại nghĩ mẹ không muốn mình về ngoại hay đi đâu cả. Trước đây không ở chung nên những chuyện nhỏ như vậy tôi còn dễ dàn xếp. Giờ mẹ ra Hà Nội trông cháu, tôi bắt đầu lo sợ mâu thuẫn sẽ nhiều hơn.

Mới đây, hai vợ chồng gửi con cho bà để đi mua ít đồ. Khi về, mẹ cười nói: "Hai đứa cũng giỏi, gửi cháu cái là trốn đi chơi luôn giờ mới về", vậy mà vợ lại buồn, cho rằng mẹ không vui khi phải trông cháu hay không muốn để em ra ngoài. Tôi đã giải thích rất nhiều: "Dù mẹ có nói vậy, cũng đừng để tâm quá. Miễn là bà vẫn giúp trông cháu, thương con cháu là được. Sau này nếu bà mệt hay có kêu ca, cũng là chuyện bình thường. Không thể mong người khác giúp mình mà còn phải nói năng, hành động đúng ý mình. Trong cuộc sống, quan trọng là kết quả, nếu kết quả tốt cho mình thì nên bỏ qua mấy chuyện nhỏ".

Nếu ngày nào tôi cũng phải ngồi giải thích cho vợ từng chuyện nhỏ như vậy, mệt mỏi vô cùng. Các bạn có kinh nghiệm trong chuyện này cho tôi xin lời khuyên được không?

Hoàng Hải