Nhà vợ vu tôi 'đánh vợ chảy máu', ép thông gia 80 tuổi bay vào giải quyết

19/11/2025 11:00

Tôi nói với cha vợ nếu không nói giúp câu nào khi vợ chồng con cãi nhau thì hãy im lặng, đừng 'đổ dầu vào lửa'.

Tôi là tác giả bài viết "Vợ quỳ lạy xin tôi buông tha em". Xin cảm ơn mọi người đã cho tôi những lời khuyên; theo tôi cũng có những lời khuyên bổ ích giúp tôi nhìn nhận vấn đề, nhưng cũng có ý kiến tôi thấy chưa công bằng cho gia đình vợ và vợ mình, đó là cho rằng họ bòn rút của tôi. Thực ra tôi chẳng có gì để bòn rút cả. Có lẽ do hôm đó mới đi nộp đơn về, cần sự giải tỏa nên có thể tôi viết đúng nhưng chưa đủ ý để mọi người có cái nhìn khách quan. Hôm nay tôi xin phép được tâm sự rõ hơn.

Về phần tôi, tôi là người miền Bắc, học xong rồi trốn chạy tình đầu vào miền Nam làm việc. Khi yêu vợ, tôi cũng biết sẽ có khác biệt và cũng chia tay mấy lần, nhưng rồi lại quyết định tới với nhau. Khi kết hôn, tôi có nói với mẹ vợ và vợ rằng lấy tôi sẽ rất khó khăn cũng như có thể sẽ về Bắc ở, nhưng khi đó mẹ vợ và vợ rất ủng hộ và đồng ý bằng câu nói "lấy chồng thì phải theo chồng". Tôi nghe được thế cũng mừng. Cũng phải nói thêm rằng lúc này tôi có biết vấn đề nợ và có cúng bái này kia bên vợ, nhưng tôi không quan tâm vì nghĩ cũng chẳng phải chuyện của mình.

Nhà vợ vu tôi đánh vợ chảy máu, ép thông gia 80 tuổi bay vào giải quyết

Khi cưới xong, chúng tôi ở nhà trọ, sau thời gian cha mẹ vợ bảo về nhà trọ ông bà ở cho tiện, thế là tôi cũng đồng ý. Sau khi cưới, tình cảm mẹ vợ và tôi đi xuống thêm (trước bà cũng làm tôi khó chịu, cứ quan tâm tôi quá mức như là yêu thay con gái). Đi đâu bà cũng dõi theo điện thoại hỏi sao chưa về... Bà quan tâm tới mức tự đi vô phòng gặp đúng lúc vợ chồng tâm sự. Về chuyện mê tín cũng thế, tôi khó chịu; khi vợ sinh bé đầu, con trai của bà cũng nói anh đừng để bà hơ hơ gì lên người thằng nhỏ nha. Nói chung nhiều chuyện lắm, kể thì dài dòng; tóm lại con trai bà lấy vợ cũng không ở nhà mà qua nhà vợ ở, còn tôi lại đâm đầu vào. Có lúc bà nói tôi may mắn vì lấy được "con trời con Phật". Tôi nghe mà ngã ngửa nhưng đành im lặng.

Sau này khi đã xây nhà ở riêng, vợ chồng cãi nhau toàn vì những chuyện chẳng đâu vào đâu, như chuyện vu tôi ngoại tình... Tôi nóng tính nên gom mấy đồ cúng của "bà kia" quăng luôn. Từ đó mẹ vợ không thèm bước vào nhà tôi. Khi vợ chồng ổn định lại, tôi có nói tuyệt đối không dính tới "bà kia", nếu dính tới bà đó là nhà mình sẽ tan cửa nát nhà. Vợ cũng ầm ừ.

Nhưng từ đầu năm nay tôi thấy bắt đầu có sự dính líu tới, làm cho vợ chồng hay cãi nhau vì những chuyện chẳng đâu vào đâu. Khi cãi nhau, vợ hay mách cha mẹ vợ làm không khí cha con gặp nhau cũng khó chịu. Đỉnh điểm là lần vợ chồng cãi nhau vì chuyện mất tiền, buồn chán nên tôi đi nhậu; về nhà vợ con khóa trái cửa (trước đó đã đuổi tôi đi đâu thì đi). Tôi gọi cửa vào mãi và phải làm đùng đùng, vợ mới mở cửa. Vào nhà, tôi nói vợ lấy quyền gì đuổi tôi, nhà thì cũng từ công sức tôi... vậy vợ lấy cái quyền gì để nói thế; ầm ầm một lúc rồi đi ngủ. Ấy vậy mà vợ nói tôi định giết ba mẹ con, may sáng ra còn thấy sống.

Đang làm trong công ty, cha vợ gọi điện cho tôi bảo con ăn nhậu về kiếm chuyện, mai mốt còn thế đừng trách cha. Tôi làm về, lên nhà cha mẹ vợ bật quay lại camera lúc đó cho ông bà coi. Tôi nói cha mẹ coi con có đánh vợ đánh con không mà cha lại nói thế. Rồi ông bà kể chuyện từ năm nào là tôi đánh vợ chảy máu (nhưng đúng ra là vợ chồng cãi nhau, tôi đập cái laptop của tôi, vợ lao vào giằng nên bị trầy chút xíu chỗ sống mũi). Tôi cũng nói chuyện mất tiền thì ông bà bảo không có lửa sao có khói...

Tôi nói vợ đòi ly hôn, nếu muốn thì cùng nộp đơn thôi, nhưng ông bà nói tôi gọi bố mẹ (năm nay ông bà 80 và 78 tuổi) tôi ngoài quê vào đây nói chuyện rồi giải quyết cho xong, chứ không nói chuyện với tôi. Tôi có nói là cuộc sống của tôi, tôi tự quyết định được chứ không cần phải gọi bố mẹ vào, mà thực ra ông bà cũng không thể vào được do tuổi cao. Về nhà, vợ nằng nặc đòi bố mẹ tôi vào dù ký đơn rồi. Tôi thấy vợ và gia đình vợ kiên quyết nên tôi cũng gọi điện về thông báo là con sẽ ly hôn nhưng bố mẹ không cần phải vào, chuyện của con con tự quyết. Ông bà cũng nói giờ không thể đi đâu được.

Hôm sau cha vợ xuống, tôi nói thẳng với ông là "nếu cha mẹ không nói dùm câu nào khi vợ chồng con cãi nhau, xin cha mẹ hãy im lặng để tụi con tự giải quyết, chứ nói thêm như kiểu thêm xăng vào lửa".

Sự việc gần đây nhất là vợ nhờ tôi đi đám ma của bà người bạn mất, mà đi đám trong Nam là có uống rượu, rồi gặp bạn nữa các bạn rủ ra quán nhậu tôi cũng đi. Mới ra tới nơi, vợ nhắn tin bảo về đón con vì tay vợ tê. Tôi nói cho con bắt xe ôm công nghệ về đi vì tôi đã uống mấy ly rồi và lại còn đi ngang qua chốt công an nữa; cộng với việc tôi mua cho con cái xe trợ lực cho cháu đi học gần nhà cho đỡ vất vả đưa đón; vậy mà cháu đi được ít hôm, vợ nói gì đó cháu bỏ không đi nữa nên tôi hơi bực (lớp 4-5 là cháu tự đi xe đạp đi học, trường cách nhà một km; năm nay cháu học lớp 7). Vậy mà vợ bảo "thằng nào chứa thì đi...", rồi "biến...".

Hôm thứ sáu tôi nộp đơn, về tới hôm qua tôi chẳng nói gì tới việc đã nộp đơn hay nói chuyện gì cả, vậy mà sớm chủ nhật, vợ bảo: "Nay chủ nhật anh đi kiếm phòng nào ở thì kiếm đi cho khuất mắt tôi". Tôi đã kiếm phòng và ra ngoài ở. Tôi có hỏi lý do vợ đuổi tôi, em nói vì tôi chửi cha mắng mẹ em nên em đuổi. Tôi hỏi tiếp là chửi thế nào? Vợ bảo do tôi nói hận mẹ vì tát tôi hai cái và vì tôi nói cha mẹ đừng tin bà kia có ngày ra đường ở. Tôi nghe lý do mà chỉ cười.

Đức Dũng