Chuyển nhà mới, gia đình tôi phát hoảng khi thấy hàng xóm làm việc này
Hàng xóm nhà người ta "tắt lửa tối đèn có nhau", còn hàng xóm nhà tôi thì...
5 năm lấy nhau, 4 năm chúng tôi đi ở thuê. Tháng 2 năm nay, lần đầu tiên vợ chồng tôi có căn nhà đứng tên mình. Dù đó chỉ là căn nhà nhỏ nằm trong cùng của ngõ, diện tích chưa đầy 36m2, chúng tôi vẫn coi đó là thiên đường.
Cuối cùng, giấc mơ "an cư lập nghiệp" của vợ chồng tôi cũng thành hiện thực. Bé nhà tôi lên 4 tuổi, công việc vợ chồng tôi lại bận, hay phải đi công tác xa nên nhà cửa, con cái đa phần giao cho người giúp việc.
Tuần đầu chuyển về nhà mới khá ổn. Nhưng càng những ngày gần đây, tôi càng cảm thấy khó chịu. Mỗi lần đi làm về mệt, nghe bác giúp việc phàn nàn về hàng xóm, thực sự tôi muốn điên đầu.
Hàng xóm nhà tôi là gia đình vợ chồng già, sống với cậu con trai lớn tuổi và hai con chó. Họ ở ngay sát nhà tôi, vì ở trong cùng ngõ nên có chung một khoảng diện tích nhỏ làm sân.

Gia đình tôi thực sự hết chịu nổi nhà hàng xóm (Ảnh minh hoạ: TD).
Hai vợ chồng bác cứ quét nhà là hất thẳng ra ngõ, mà ngõ chung cũng chính là cửa nhà tôi. Cứ sáng sớm, bác trai lên sân thượng lau dọn quèn quẹt, đổ nước ào ào khiến toàn bộ khoảnh ngõ chung luôn ướt nhẹp, cũng chẳng cần biết ai ra, ai vào, bẩn thỉu, khó chịu ra sao.
Buổi trưa tranh thủ không có người, bác gái tự nhiên như không, mở vòi nước tôi lắp bên ngoài ra dùng cho sinh hoạt nhà bác. Nào là lau xe, rửa chân tay, nào là giặt giũ khăn khố. Hàng tôi đặt mang đến mà treo trước cổng, bác cũng cầm hộ (tất nhiên là không hoàn trả).
Hàng xóm nhà người ta "tắt lửa tối đèn có nhau", còn hàng xóm nhà tôi cứ ban ngày ban mặt đương nhiên ăn trộm. Vì là người mới dọn đến nên tôi muốn dĩ hòa vi quý. Chồng tôi cục tính, tôi không dám cho manh động, chỉ tự mình sang nói chuyện nhẹ nhàng.
Trái với tưởng tượng của tôi, anh con trai xăm trổ bước ra thách thức: "Chứng cứ đâu, giỏi thì kiện đi". Đây thực sự là điều tôi không nghĩ tới. Lúc đi mua nhà, tôi chỉ quan tâm xem đất có sổ đỏ, bìa hồng đầy đủ không? Gia đình đó con cái khỏe mạnh, yên ổn, đàng hoàng không?
Không nghĩ trên đời vẫn tồn tại kiểu hàng xóm thiếu văn minh như vậy. Bố mẹ chồng tôi lên chơi xem nhà mới, tôi yêu cầu bố mẹ không được sang bắt chuyện, chơi bời gì với hàng xóm cạnh nhà.
Nhưng vì chuyện này, bố mẹ trách tôi. Nói tại vợ chồng tôi không chịu khó giao lưu hàng xóm láng giềng nên mới khó gần gũi. Nói thật, hàng xóm kiểu này, tôi không có nhu cầu gần gũi.
Chúng tôi đi làm, nuôi con đã đủ mệt rồi, về nhà chỉ muốn sống êm đềm, an ổn. Cứ nghĩ mình không làm ảnh hưởng tới ai, cũng không ai ảnh hưởng tới mình. Nói theo kiểu của bố mẹ, chẳng lẽ còn cần chúng tôi vui vẻ cười nói từ trong nhà ra ngõ hay sao?
Chồng tôi lắp camera để thu chứng cứ. Anh ấy muốn phản ánh lên khu phố nhưng tôi tạm thời cản lại. Nếu xác định còn ở đây lâu dài thì gây thù chuốc oán rất không hay. Vợ chồng tôi đi vắng suốt, nhà chỉ có bác giúp việc và con tôi.
Lắp camera rồi nhưng tôi cũng chán xem. Vui thú gì suốt ngày cắm mặt vào nhìn cảnh hàng xóm thả chó đi bậy trước cửa, vứt rác ra sân, hất bao nhiêu lần nước? Nói thật, sống cạnh hàng xóm xấu tính, vô ý thức thế này, tôi chỉ muốn chuyển nhà.
Nhưng nhà mới mua, ai lại bán đi? Chưa kể, chúng tôi không có nhiều tiền, bán chỗ này liệu có mua được nhà nơi khác không? Tuy nhiên, nếu cứ phải chịu đựng thế này, tôi thấy thật kinh khủng.
Gần hàng xóm tệ không đơn giản là xích mích đơn thuần. Ở cạnh năng lượng xấu không sớm thì muộn cũng rước họa vào thân. Người lớn đã không chịu được, con nhỏ kiểu gì cũng bị ảnh hưởng. Đúng là gần mực thì đen, gần hàng xóm xấu thì đau cả đầu.
Góc "Chuyện của tôi" ghi lại những câu chuyện trong đời sống hôn nhân, tình yêu. Bạn đọc có câu chuyện của mình muốn chia sẻ vui lòng gửi về chương trình qua hòm thư: [email protected]. Câu chuyện của bạn có thể được biên tập nếu cần. Trân trọng.