Vì lý do này, chồng nổi giận khi thấy tôi đăng ảnh cưới lên mạng

Giang Hà 21/08/2025 11:22

Tôi chỉ đăng ảnh cưới của mình lên trang cá nhân để nhận lời chúc phúc từ mọi người, sao lại khiến anh tức giận đến vậy? Tôi lấy chồng chứ đâu phải ăn trộm mà không được khoe?

Tôi năm nay 27 tuổi, là nhân viên văn phòng, ngoại hình dễ nhìn, tính tình dễ chịu. Cũng như nhiều cô gái khác, tôi luôn ước mơ gặp được một chàng hoàng tử của riêng mình. Thế nhưng, cuộc đời trớ trêu lại đẩy tôi đi về phía một người đàn ông đã có vợ.

Lúc đầu, khi anh buông lời quan tâm, tán tỉnh, tôi chỉ cười. Trong suy nghĩ tôi lúc đó, anh cũng như những gã đàn ông khác, có gia đình rồi vẫn còn lăng nhăng. Nhưng vẻ đẹp trai của anh, giọng nói ấm áp như ru ngủ của anh dần khiến lòng tôi xao động.

Anh nói, anh vẫn yêu vợ nhưng không hiểu sao vẫn rung động với tôi. Tình cảm anh dành cho tôi không phải là “tìm vui qua đường”. Anh nói, anh thích tôi thật.

Tôi đã bắt đầu “mối tình không công khai” với anh trong háo hức và sợ hãi. Hình như, những thứ càng khiến ta sợ, càng thú vị. Và anh mang lại cho tôi cảm giác mà vài mối tình trước đây không có.

Anh tâm lý như một người cha, chiều chuộng tôi như một người anh và biết lắng nghe như một người bạn. Tôi đã yêu anh, si mê như điếu đổ, quên đi rằng anh đã là chồng của một người phụ nữ khác.

Vì lý do này, chồng nổi giận khi thấy tôi đăng ảnh cưới lên mạng - 1

Chồng sắp cưới cho rằng, tôi đang cố tình làm tổn thương vợ cũ của anh (Ảnh minh họa: iStock).

Cho đến một ngày anh gặp tôi, nói rằng vợ anh đã biết chuyện. Chị ấy rất đau khổ, hai đứa con anh cũng buồn lây. Anh đã thề với vợ sẽ chấm dứt hoàn toàn, không dây dưa. Hôm đó, chúng tôi nhìn nhau im lặng nhưng lòng như có ngàn con sóng vỗ.

Tôi biết, đến lúc phải trả anh về cho vợ anh. Nhưng nỗi nhớ khiến tôi như điên đảo. Bao đêm khóc thầm nhủ lòng phải quên đi. Bao tin nhắn viết rồi lại xóa không dám gửi. Cuối cùng, tâm trạng tôi cũng dần ổn định lại.

Hai tháng sau, vào một buổi chiều muộn, anh xuất hiện trước cửa phòng tôi. Anh nói sáng nay, vợ chồng anh vừa ra tòa kết thúc hôn nhân. Vợ anh không thể tha thứ cho anh.

Thời gian qua, dù anh đã cố gắng, chị ấy như biến thành một con người khác. Khi chị ấy đề nghị ly hôn, xin anh cho chị ấy chăm sóc hai đứa con, anh biết tình hình đã không còn cách gì cứu vãn nổi.

Anh ngồi ở ghế, gương mặt hốc hác, râu dài do không cạo tỉa, ủ rũ nhìn tôi: “Anh rất hối hận. Giá như chúng ta đừng gặp nhau”. Tôi ôm lấy anh: “Chúng ta sai rồi, vậy bây giờ cùng nhau sửa sai thành đúng nhé?". Đêm đó, chúng tôi ở cùng nhau, mê đắm sau mấy tháng trời không gặp.

Hơn một tháng sau, tôi phát hiện có thai. Khi biết tin, anh khá bất ngờ, cuối cùng hỏi tôi có muốn lấy anh không? Dĩ nhiên, tôi muốn. Tôi yêu anh và dù cho đã trải qua bao nhiêu chuyện, tình yêu ấy vẫn không thay đổi.

Vì mới ly hôn nên anh không muốn tổ chức đám cưới. Anh sợ miệng đời xì xào, sợ cứa thêm vết đau vào lòng vợ cũ. Anh nói như vậy sẽ rất thiệt thòi cho tôi nhưng tôi chấp nhận.

Chúng tôi chỉ đi đăng ký kết hôn, chụp một bức ảnh cưới để treo trong nhà và lên kế hoạch đặt vài bàn tiệc ở nhà hàng để hai bên gia đình, bạn bè thân tín chứng kiến cho cuộc hôn nhân này.

Thế nhưng, ngày ấy còn chưa đến thì đã xảy ra một chuyện.

Hôm ấy, trên đường đi làm về, tôi ghé tiệm lấy ảnh cưới. Suốt buổi tối, tôi ngắm nhìn bức ảnh, vừa hân hoan, vừa xúc động. Tôi chụp lại ảnh cưới và đăng lên Facebook kèm một dòng thông báo: “Từ nay, hoa đã chính thức có chủ”. Những bình luận chúc phúc dồn dập được gửi tới.

Vài phút sau, anh gọi điện cho tôi, giọng tức giận: “Em gỡ ngay ảnh cưới xuống cho anh. Đăng linh tinh cái gì thế?”. Tôi còn chưa kịp bất ngờ, anh đã dập máy.

Anh đến, vừa vào phòng đã hỏi: “Em gỡ ảnh chưa?”. Tôi nhìn anh khó hiểu: “Em chỉ là đăng ảnh cưới của mình, làm sao anh phải khó chịu thế?”.

Anh nhìn tôi, ánh mắt tức giận: “Em làm gì cũng phải nghĩ trước sau chứ. Em có nghĩ đến vợ cũ và hai đứa con của anh không? Anh vì ngoại tình mà gia đình tan vỡ, giờ em lại còn muốn khiến họ tổn thương thêm nữa à? Em muốn khoe cho cả thế giới biết em là người chiến thắng à?”.

Cho đến lúc anh dừng lại, tôi vẫn không hiểu, cuối cùng tại sao anh ấy lại phải tức giận như vậy? Là anh ấy chủ động tán tỉnh tôi, nói yêu tôi. Khi bị vợ anh phát hiện, chúng tôi đã chấm dứt rồi.

Tôi đã sắp nguôi ngoai, anh lại tìm đến. Anh nói đã ly hôn rồi anh nói muốn kết hôn khi biết tôi mang bầu. Anh đã không còn ràng buộc gia đình, tôi lấy anh thì có gì đáng phải xấu hổ?

Vậy mà giọng điệu anh ấy lúc này như thể, tôi là kẻ đã phá hoại gia đình anh, giật anh ra từ tay vợ anh rồi hả hê vì là kẻ chiến thắng?

Tôi lấy chồng, đám cưới không có đã đành, ngay cả ảnh cưới của mình cũng không được khoe. Tôi lấy chồng chứ đâu phải ăn trộm mà phải lén lút, che đậy, giấu giếm?

Anh sợ làm vợ cũ tổn thương, sợ chị ấy đau lòng, còn tôi thì sao? Chị ấy đã chọn rời xa anh, còn tôi chọn ở lại bên anh, cùng đi tiếp quãng đường sau này. Vậy mà anh chỉ quan tâm đến cảm xúc của vợ cũ, không cần biết tôi cảm thấy thế nào.

Đêm hôm đó, lần đầu tiên tôi nghiêm túc nghĩ lại chuyện kết hôn. Có lẽ, anh đề nghị kết hôn chỉ vì tôi có thai. Nếu chỉ vì thế, tôi thực sự không cần. Tôi thà làm mẹ đơn thân, còn hơn sống một cuộc hôn nhân chứa đầy mặc cảm.

Anh ấy luôn dằn vặt vì quá khứ ngoại tình nên hôn nhân tan vỡ. Trong đó, tôi là đồng phạm với anh. Ban đầu, tôi yêu anh là sai. Nhưng bây giờ, kết hôn với anh liệu có đúng?

Góc "Chuyện của tôi" ghi lại những câu chuyện trong đời sống hôn nhân, tình yêu. Bạn đọc có câu chuyện của mình muốn chia sẻ vui lòng gửi về chương trình qua hòm thư: [email protected]. Câu chuyện của bạn có thể được biên tập nếu cần. Trân trọng.

Giang Hà