Bị vợ người tình đánh ghen, tôi không đau bằng nghe anh nói một câu
Sau khi bị vợ nhân tình đến tận nhà sỉ nhục, hành hung, tôi tìm anh trách tội. Nhưng thay vì an ủi, anh ta lại nói những lời khiến tôi tột cùng cay đắng.
Tôi năm nay 30 tuổi, xinh đẹp, kinh doanh tự do, cuộc sống ổn định. Có lẽ, điều không ổn định nhất trong mắt mọi người chính là ở tuổi này, tôi vẫn còn độc thân.
Thực ra, tôi từng yêu vài người, mối tình nào cũng sâu đậm, cũng tính đến chuyện cưới xin. Nhưng kết cục, tôi lại phát hiện người ta lừa dối mình, cùng lúc dây dưa với người đàn bà khác.
Nỗi đau bị phản bội khiến tôi mất dần niềm tin vào tình yêu. Những cuộc tình sau này, tôi yêu với phương châm “vui thì đến, buồn thì đi”, không đặt quá nhiều kỳ vọng vào tương lai để khỏi đau khổ, thất vọng.
Một năm trước, tôi quen anh, một người đàn ông có vợ. Chỉ sau lần gặp đầu, anh ta bắt đầu buông lời tán tỉnh. Tôi yêu nhiều nhưng với đàn ông đã có gia đình thì không muốn dây dưa. Tôi sợ rắc rối.
Không ngờ, tôi càng cố tỏ ra xa cách, anh ta càng cố tiến lại gần. Tôi càng lạnh lùng, anh ấy càng như đám lửa. Lâu lắm mới lại có người đàn ông nồng nhiệt với tôi như vậy nên tôi đã xiêu lòng.
Anh không giấu giếm việc anh đã có vợ và một con gái. Anh thích tôi nhưng không có ý định bỏ vợ. Tôi cũng nói thẳng, bản thân chưa bao giờ muốn làm người thứ 3 phá hoại gia đình người khác. Chỉ cần anh “ăn vụng biết chùi mép”, đừng để vợ anh làm phiền tôi là được.

Tôi luôn nghĩ mình khôn ngoan cho đến khi bị vợ nhân tình đánh ghen (Ảnh minh họa: Sohu).
Chuyện tình cảm này nghe có vẻ rất buồn cười nhưng quả thật, cứ nói thẳng, nói thật sẽ dễ sống. Anh ấy là người hào phóng, chu đáo và chỉn chu trong mọi việc, rất ra dáng đàn ông. Tôi cũng không kỳ vọng gì nhiều vào anh, chỉ cần mỗi khi bên nhau cảm thấy vui vẻ là được.
Mối quan hệ này cứ thế kéo dài trong một năm, vui vẻ, êm đẹp. Bất ngờ một ngày, nhà tôi có khách. Hôm đó là ngày nghỉ cuối tuần, tôi ở nhà cùng bố mẹ. Nghe tiếng chuông, bố tôi mở cổng, chị ta ào vào như một cơn gió. Sau khi hỏi tên, chị ta nhào vào nắm tóc tôi, buông những lời chửi rủa, lăng mạ.
Chị ta nói tôi là loại đàn bà hư hỏng, là “tiểu tam” cướp chồng người khác. Sau phút ban đầu bất ngờ, tôi mới hiểu ra tình thế liền dùng sức chống cự.
Tôi xưa nay vốn không phải kẻ dễ bị người ta bắt nạt. Kết quả, chị ta bị một vết cào ở mặt rớm máu. Hôm đó, nếu không phải có bố mẹ tôi ở nhà, không biết mọi chuyện còn đi đến đâu.
Chị ta rời khỏi nhà tôi sau khi ném lại một câu: “Ông bà nên dạy dỗ con gái cho cẩn thận, đừng để nó dùng trộm đồ của người khác”.
Mẹ tôi ôm mặt khóc, bố tôi ngồi im một lúc lâu. Cuối cùng, bố nói: “Đây là cuộc sống mà con muốn à?”. Tôi cúi mặt, chẳng biết nói gì ngoài xin lỗi bố mẹ. Nhưng bố tôi lại cáu: “Con xin lỗi bố mẹ làm gì? Con nên cảm thấy có lỗi với bản thân mình đi. Con định hủy hoại mình vì một gã đàn ông tệ bạc à?”.
Tôi chủ động hẹn gặp anh ấy, hỏi anh ấy sao lại để vợ anh tìm đến nhà tôi, hành hung tôi? Tôi đã nói, chuyện tình cảm giữa anh và tôi không nên làm liên lụy đến hai bên gia đình. Anh bị vợ phát hiện ngoại tình, một câu cũng không nói cho tôi biết.
Anh ta để yên cho tôi nói đủ lời tức giận, miệng liên tục hút thuốc lá, sau đó chậm rãi: “Em nổi cáu cái gì chứ? Nếu anh biết là vợ anh đã biết chuyện, sao anh còn để cô ấy tìm đến nhà em?
Vả lại, trong chuyện này, đúng là anh và em có lỗi, vợ anh hành động như vậy cũng bình thường mà. Nếu em có chồng, chồng em ngoại tình thì em có để yên cho người ta không? Chẳng phải vợ anh đánh em một cái, em cũng cào rách cả mặt cô ấy rồi đó sao? Còn uất ức, tức giận gì nữa?”.
Tôi nhìn anh ta, ngỡ như mình vừa nghe nhầm. Vợ anh ta tìm đến tận nhà tôi đánh ghen, vậy mà xem thái độ anh ta kìa. Ý anh ta là tôi làm sai, tôi đáng bị đánh phải không?
Phải, đúng là tôi làm sai, tôi đáng bị đánh. Nhưng ai nói câu này cũng được, riêng anh ta không đủ tư cách. Rõ ràng, ngay từ đầu là anh ta chủ động theo đuổi, tán tỉnh tôi, hứa hẹn sẽ không để ai làm gì ảnh hưởng đến cuộc sống của tôi.
Hóa ra, anh ấy cặp kè với tôi nhưng trong suy nghĩ vẫn coi tôi là cô gái không ra gì, xứng đáng bị đánh, xứng đáng bị sỉ nhục. Hóa ra trong chuyện này, chỉ có tôi là dại khờ, ngu ngốc.
Bố tôi nói đúng, tôi đang đánh mất giá trị của mình chỉ vì một gã đàn ông lừa vợ, dối con, bản chất không ra gì nhưng lúc nào cũng ra vẻ mình là một người có trách nhiệm. Nếu hắn ta tốt thì đã không ngoại tình.
Tôi lúc nào cũng nghĩ mình khôn ngoan, có thể làm chủ cuộc chơi, làm chủ cuộc đời mình. Nhưng cuối cùng thì sau cuộc chơi, tôi mới là kẻ tay trắng.
Góc "Chuyện của tôi" ghi lại những câu chuyện trong đời sống hôn nhân, tình yêu. Bạn đọc có câu chuyện của mình muốn chia sẻ vui lòng gửi về chương trình qua hòm thư: [email protected]. Câu chuyện của bạn có thể được biên tập nếu cần. Trân trọng.