Vô tình đọc nhật ký, tôi hốt hoảng phát hiện bí mật động trời của bố

Giang Bùi 10/08/2025 11:01

Khi phát hiện ra bí mật đó, tôi vừa tức giận, vừa thương bố.

Tôi viết những dòng này trong một đêm mất ngủ, nước mắt không ngừng rơi và trái tim thì như đang vỡ vụn.

Tôi không biết phải tâm sự với ai, không dám nói với mẹ, cũng chẳng dám đối mặt với bố. Tôi chỉ còn biết gửi gắm nỗi lòng mình vào đây, hy vọng tìm thấy một lối thoát, dù mong manh.

Tôi năm nay 25 tuổi, là con gái duy nhất trong một gia đình mà ai cũng ngưỡng mộ. Bố tôi là người đàn ông thành đạt, mẫu mực.

Ông yêu thương mẹ con tôi hết mực, luôn chu đáo, tinh tế và coi gia đình là số một. Mẹ tôi là giáo viên về hưu, hiền lành và tần tảo.

Vô tình đọc nhật ký, tôi hốt hoảng phát hiện bí mật động trời của bố - 1

Tôi căng thẳng và áp lực khi vô tình biết được bí mật về bố (Ảnh minh họa: TD).

Mẹ luôn tự hào về chồng, về tổ ấm mà hai người đã xây dựng. Nhìn vào gia đình mình, tôi luôn tin rằng, tình yêu cổ tích là có thật. Tôi lớn lên trong sự bao bọc của một tình yêu trọn vẹn và tin tưởng tuyệt đối vào bố, vào sự chung thủy của ông.

Cuộc sống của tôi cứ êm đềm như giấc mơ cho đến một buổi chiều cuối tuần cách đây hai tháng. Trong lúc sắp xếp lại những cuốn sách cũ, tôi phát hiện một cuốn nhật ký đã ngả màu, được giấu rất kỹ dưới đáy tủ. Cảm giác tò mò và một linh tính bất an lạ lùng thôi thúc tôi mở ra.

Những trang đầu là những dòng tâm sự buồn bã, day dứt về một mối tình thời sinh viên không thành. Tên người đó được viết tắt là H.N.

Kèm theo đó là một bức ảnh cũ kỹ, bố tôi đang bế một cậu bé, khuôn mặt rạng rỡ đầy hạnh phúc. Phía sau bức ảnh viết “Ảnh kỷ niệm gia đình sinh nhật con trai 5 tuổi”.

Cả thế giới trong tôi sụp đổ. Hóa ra, ông không chỉ ngoại tình, mà còn có một đứa con riêng. Con riêng của bố cũng chạc tuổi tôi.

Tôi bần thần ngồi đó, nước mắt giàn giụa. Bố tôi lúc này bước vào, thấy tôi ngồi sụp bên tủ sách, ông hoảng hốt. Ông chạy lại ôm tôi vào lòng, vuốt tóc hỏi han.

Giọng nói của ông vẫn ấm áp nhưng đối với tôi lúc này, nó trở nên xa lạ và giả dối hơn bao giờ hết. Tôi nhìn vào mắt ông, cố tìm một lời giải thích nhưng ông chỉ im lặng.

Ông đã nhìn thấy cuốn nhật ký trên tay tôi. Không cần một lời thừa nhận, sự im lặng của ông đã nói lên tất cả.

Tôi đã cố giữ bình tĩnh để không làm mẹ lo lắng. Mẹ vốn có tiền sử bệnh tim, tôi sợ nếu bà biết chuyện này, bà sẽ không chịu đựng nổi.

Tôi bắt đầu sống trong một vòng luẩn quẩn của sự dằn vặt và nghi ngờ. Tôi lén lút điều tra, lục lọi thêm thông tin. Tôi biết điều này thật tồi tệ nhưng tôi cần biết toàn bộ sự thật.

Nhờ một chút manh mối từ cuốn nhật ký, tôi tìm ra địa chỉ của người phụ nữ tên H.N. Đó là ngôi nhà nhỏ nhưng ấm cúng, nằm khuất trong một con hẻm.

Một lần, tôi liều mình đi theo bố. Ông đã đến ngôi nhà đó. Đứng từ xa, tôi thấy một người phụ nữ đứng tuổi, mái tóc đã lốm đốm bạc và một chàng trai trẻ cao lớn, gương mặt rất giống bố tôi.

Chàng trai đó và bố tươi cười nói vui vẻ. Trái tim tôi thắt lại. Họ là một gia đình đúng nghĩa. Còn tôi, tôi bỗng thấy mình như kẻ bị bỏ rơi.

Điều khiến tôi bất ngờ nhất là khi tôi tìm hiểu thêm, tôi mới biết H.N. là mối tình đầu của bố tôi, bị gia đình hai bên ngăn cấm và họ đã chia tay trong đau khổ khi H.N. đang mang thai.

Bố tôi, sau khi bị ép kết hôn với mẹ tôi, đã sống một cuộc đời khác. Nhưng ông chưa bao giờ từ bỏ H.N. và đứa con trai đó. Ông đã nuôi nấng họ từ xa và vẫn luôn là người bố tốt của cậu bé.

Sự thật này làm câu chuyện trở nên phức tạp hơn bao giờ hết. Bố tôi không phải là một người phản bội trắng trợn. Tôi cho rằng, ông đã trót yêu hai người phụ nữ. Phải thừa nhận rằng, bố đối xử với mẹ rất tốt.

Giờ đây, tôi biết tất cả. Nhưng tôi không biết phải làm gì với mớ bòng bong cảm xúc này. Tôi nên nói cho mẹ biết sự thật không? Bà đã sống cả đời trong sự dối trá và tôi biết sự thật có thể sẽ giết chết bà.

Nhưng nếu tôi im lặng, tôi sẽ mãi mãi sống trong dằn vặt, nhìn thấy nụ cười của mẹ mà lòng đau như cắt. Tôi nhìn bố, thấy ông vẫn yêu thương mẹ con tôi như ngày nào. Tôi thấy thương ông, thương cho một tình yêu bị chia đôi.

Tôi đã nghĩ rất nhiều. Phải chăng, tôi nên chấp nhận bí mật này, coi như nó chưa từng tồn tại? Liệu thời gian có thể giúp tôi có thể sống một cách bình thường khi biết rõ mọi chuyện?

Tôi cần lời khuyên. Liệu có cách nào để cứu lấy gia đình tôi mà không làm tổn thương ai không?

Góc "Chuyện của tôi" ghi lại những câu chuyện trong đời sống hôn nhân, tình yêu. Bạn đọc có câu chuyện của mình muốn chia sẻ vui lòng gửi về chương trình qua hòm thư: [email protected]. Câu chuyện của bạn có thể được biên tập nếu cần. Trân trọng.

Giang Bùi