Chồng lạnh nhạt với nhà ngoại sau khi cưới được tôi

03/12/2025 17:03

Anh vẫn giữ khoảng cách, thậm chí có lúc còn tỏ thái độ khó chịu mỗi khi tôi nhắc đến bên ngoại.

Tôi và chồng yêu nhau gần hai năm trước khi cưới. Ngày đó, chuyện tình cảm của chúng tôi gặp không ít sóng gió vì gia đình tôi phản đối. Bố mẹ anh ly hôn vì bố ngoại tình, mẹ một mình nuôi hai anh em; kinh tế nhà anh cũng không bằng nhà tôi. Bố mẹ sợ tôi lấy phải người đàn ông "nhiễm tính bố" rồi sau này khổ. Còn tôi thấy anh hiền lành, biết quan tâm, có ý chí làm ăn, chưa từng làm điều gì khiến tôi mất lòng tin.

Thời điểm đó, anh bị tổn thương rất nhiều. Mỗi lần đến nhà tôi, anh đều khép nép, chỉ sợ bố mẹ tôi hỏi điều gì khó nghe. Có hôm anh về đến phòng trọ là nhắn tin: "Anh không dám hứa giàu sang, chỉ dám hứa không làm em buồn". Tôi tin câu nói đó và dùng hết sức để thuyết phục gia đình. Cuối cùng, bố mẹ tôi cũng xuôi, nghĩ rằng anh tử tế, lại thật lòng với tôi, còn quá khứ gia đình chẳng phải lỗi của anh.

Chồng lạnh nhạt với nhà ngoại sau khi cưới được tôi

Cưới nhau xong, tôi cứ nghĩ mọi thứ sẽ nhẹ nhàng hơn, vì bố mẹ tôi đã mở lòng. Họ coi anh như người trong nhà: mẹ tôi lúc nào cũng gói thêm đồ ăn, bố hay hỏi thăm công việc, lễ Tết gì cũng gọi vợ chồng tôi về cho vui cửa vui nhà. Nhưng càng sống chung lâu, tôi càng thấy chồng mình như đổi thành một người khác. Anh hạn chế về nhà ngoại, thường lấy lý do bận việc, mệt, hoặc "để hôm khác". Ngay cả khi về, anh cũng chỉ ngồi vài phút rồi lại đứng lên, ít nói chuyện với mọi người.

Tôi nhiều lần hỏi anh có chuyện gì không, anh chỉ nói: không có gì; anh vẫn bình thường. Tôi biết sâu trong anh vẫn còn vết thương cũ - chuyện từng bị gia đình tôi chê bai khiến anh mang cảm giác bị phán xét. Nhưng bố mẹ tôi giờ đã thay đổi, họ coi anh là con rể như bao người rể khác, không ai nhắc chuyện cũ nữa. Vậy mà anh vẫn giữ khoảng cách, thậm chí có lúc còn tỏ thái độ khó chịu mỗi khi tôi nhắc đến bên ngoại.

Gần đây nhất, mẹ tôi ốm nằm viện, tôi bảo anh sang thăm cùng cho mẹ vui. Anh chỉ sang đúng hôm đầu tiên, còn sau không sang nữa. Mọi người cũng nhận thấy thái độ lạnh nhạt của anh, cứ hay hỏi tôi là anh có chuyện gì không, vợ chồng sống với nhau ổn không, tôi toàn phải lựa lời nói chuyện.

Tôi mệt vì cứ phải đứng giữa, một bên là bố mẹ mình, một bên là người chồng từng hứa "không làm tôi buồn". Tôi không trách anh vì quá khứ của anh, chỉ mong anh hiểu rằng tôi đã đấu tranh rất nhiều để có được ngày hôm nay, còn anh lại đang vô tình tạo ra khoảng cách không đáng có. Tôi phải làm sao để chồng thay đổi đây, mong mọi người cho tôi lời khuyên.

Phương Thảo