Câu nói của chồng đêm tân hôn sau 2 năm sống thử khiến tôi chết lặng

PV 07/12/2025 09:52

Chỉ một câu nói vô tình của chồng trong đêm tân hôn khiến tôi cảm thấy tương lai mình mịt mờ hơn bao giờ hết.

Tôi không biết tương lai sẽ ra sao?

Tôi từng nghĩ sống thử trước hôn nhân là cách giúp hai đứa hiểu nhau nhiều hơn, giảm bớt những bất ngờ sau khi cưới và cũng để chắc chắn rằng mình chọn đúng người.

Hai năm sống chung, chúng tôi cãi vã khá nhiều nhưng yêu thương vẫn đủ để tôi tin rằng: Chỉ cần cưới nhau rồi, mọi thứ sẽ ổn thôi!

Tôi đã kỳ vọng đêm tân hôn sẽ là một cột mốc đẹp, một khoảnh khắc hai đứa nhìn nhau bằng trái tim mới, trọn vẹn và thiêng liêng hơn.

Nhưng tối đó, tất cả đã khiến tôi chết lặng.

Sau đám cưới dài mệt mỏi, tôi hồi hộp chuẩn bị mọi thứ, mong rằng đêm đầu tiên với danh nghĩa vợ chồng sẽ thật đặc biệt. Chỉ có điều, vừa đặt chân vào phòng, chồng tôi đã lăn ra giường vì quá say.

Câu nói của chồng đêm tân hôn sau 2 năm sống thử khiến tôi chết lặng - 1

Hai năm sống thử, khiến tôi nhận ra anh ngày càng lười biếng trong chuyện tình cảm (Ảnh: bridalguide).

Tôi nhẹ nhàng gọi, lay anh dậy, nửa vì lo, nửa vì hy vọng anh vẫn nhớ hôm nay là ngày quan trọng. Nhưng anh mở mắt, nhìn tôi qua làn men còn đục, rồi cười nhạt: “Sống với nhau hai năm rồi, biết hết rồi, đêm tân hôn quan trọng gì đâu em”.

Câu nói ấy như tạt thẳng gáo nước lạnh vào lòng tôi.

Tôi đứng sững, không biết mình nên khóc hay nên cười cho sự ngốc nghếch của bản thân.

Hóa ra, đối với anh, cái ngày mà tôi mong chờ suốt cả quá trình chuẩn bị chỉ đơn giản là… không có gì đặc biệt. Hóa ra, hai năm sống thử không khiến anh trân trọng tôi hơn, mà lại khiến anh cho rằng, giữa chúng tôi chẳng còn gì để khám phá hay nâng niu.

Tôi ngồi ở mép giường, nhìn anh ngủ say đến vô tâm. Tấm váy cưới còn thơm mùi phấn son, những lời chúc phúc ban chiều còn văng vẳng trong đầu nhưng lòng tôi thì nặng trĩu. Tôi bắt đầu tự hỏi: Mình đã chọn đúng người chưa? Mình có đang bước vào một cuộc hôn nhân mà cảm xúc chỉ đến từ một phía?

Điều làm tôi đau không phải vì anh say, mà vì sự hời hợt trong câu nói ấy. Nếu ngay cả đêm tân hôn anh còn không muốn dành một chút tâm ý cho tôi thì những ngày sau này sẽ ra sao? Tôi sẽ sống với một người đàn ông xem mọi thứ là “biết hết rồi”, chẳng còn cần cố gắng nữa?

Hai năm sống thử dường như giúp anh thoải mái hơn nhưng lại khiến tôi nhận ra sự lười biếng trong tình cảm của anh ngày một lớn. Còn tôi thì vẫn luôn cố gắng, luôn hi vọng, luôn tự thuyết phục bản thân rằng chỉ cần yêu là sẽ ổn.

Đêm ấy, tôi nằm bên cạnh anh nhưng không sao ngủ được. Tôi nghĩ về cuộc sống sau này, về những hy vọng mình mang theo khi bước lên lễ đường, về lời hứa sẽ cùng nhau xây dựng tổ ấm. Tất cả bỗng trở nên mong manh. Tôi lo sợ rằng, mình đã bước vào cuộc hôn nhân mà ở đó, sự cố gắng sẽ chỉ đến từ một phía và người chịu tổn thương nhiều nhất sẽ luôn là tôi.

Tôi không biết tương lai sẽ ra sao nhưng tôi hiểu một điều: Nếu anh tiếp tục xem những điều lãng mạn và sự trân trọng là thứ “không quan trọng”, thì chính tôi phải lựa chọn lại cách mình sống, thay vì tin rằng, một cuộc hôn nhân chỉ đẹp trên hình cưới.

Tâm Anh

(TPHCM)

PV