Tôi 30 năm không buôn bán vì chỉ sống được khi đi làm thuê
Tôi nhận ra mình không có khiếu kinh doanh nên chấp nhận làm công, hàng tháng lãnh lương nuôi gia đình.
Có người bỏ vốn kinh doanh buôn bán, dù nhỏ lẻ nhưng cũng có người chỉ biết làm công ăn lương. Tôi là một ví dụ, tôi thích đi làm thuê và quả thật chỉ sống được khi đi làm thuê. Tôi đã có quãng thời gian đi "làm thuê" gần 30 năm.
Nhưng có nhiều người lại ngược lại, họ thích làm chủ, cho dù chỉ là chủ nhỏ, nhưng tại đó họ sử dụng được tố chất của họ, mặc dù tôi biết làm chủ thật sự thì vất vả hơn làm thuê.
Theo tôi, không nên lấy tư duy của người này để áp chế cho người khác. Cũng như có rất nhiều người chỉ thích đi siêu thị để đỡ phải trả giá. Nhưng cũng có những người lại thích đi chợ.
Cả những người bán hàng trong chợ cũng vậy, họ không thích đi làm thuê trong siêu thị, nhiều khi họ làm quản lý thì lương còn cao hơn chỉ bán hàng ở chợ. Nhưng họ lại có tố chất để chọn được những món hàng tốt nhất và duy trì được sản phẩm tốt nhất, nên họ vẫn có thu nhập đảm bảo cho cuộc sống của họ và gia đình họ.
Sau khi sống đến tuổi xế chiều, tôi lại thấy những người là tiểu thương, họ thích làm chủ và chính là những người rất năng động, và con cái của họ cũng rất năng động.
Có thể tôi đã già nhưng tôi vẫn thấy gia đình của những tiểu thương và những người nông dân chất phác ngày xưa có lẽ còn giữ được truyền thống của người Việt khi họ duy trì được nếp sống trong chính gia đình của họ.
Sau này tôi thấy con cái của những gia đình này, tuy đi làm công ăn lương trong cơ quan nhà nước cũng như trong công ty tư nhân, họ lại chính là những người rất thành đạt.
Tôi nghĩ chuyện làm thuê hay khởi nghiệp thực ra không có đúng sai, mà chỉ đúng với từng người ở từng giai đoạn. Có người hợp với khuôn khổ, thích một công việc rõ ràng, có lương tháng đều đặn để nuôi gia đình.
Nhưng cũng có người lại chỉ sống được khi tự mở lối cho mình, dù phải đánh đổi bằng nhiều đêm mất ngủ và cả nguy cơ trắng tay. Tôi từng thấy nhiều bạn trẻ mở quán nhỏ, thất bại rồi đóng cửa, nhưng sau đó đi làm thuê lại rất giỏi vì chính quãng thời gian "làm chủ hụt" khiến họ hiểu được giá trị của kỷ luật và quy trình.
Ngược lại, cũng có người đi làm thuê vài năm rồi nhận ra mình có lửa, có khả năng quyết định nhanh, chịu được áp lực, và từ đó họ đi theo con đường kinh doanh rất suôn sẻ.
Bởi vậy, tôi chưa bao giờ tin rằng khởi nghiệp là con đường duy nhất để đổi đời, cũng như làm thuê không phải là số phận kém may. Quan trọng nhất vẫn là hiểu mình, đứng đúng chỗ của mình, và sống được bằng chính năng lực thật của mình.