Mỗi lần nhìn con trai, tôi lại nghi ngờ mình chỉ là người "đổ vỏ"

Giang Hà 15/12/2025 11:42

Bạn thân nói với tôi: “Thường thì không ai biết mình cài nút áo lệch cho đến khi cài đến nút cuối cùng. Nếu xét nghiệm, có thể cậu sẽ phải cởi toàn bộ nút áo để cài lại từ đầu. Cậu sẵn sàng chưa?".

Buổi tối, vừa ăn cơm xong, chị gái sang kéo tôi ra ngõ nói nhỏ: “Cậu đọc vụ có ông chồng 15 năm nuôi con hộ người khác ở Hải Phòng đang rầm rộ trên mạng chưa? Cậu xem thế nào đi xét nghiệm ADN với đứa lớn đi, coi chừng lại cả đời nuôi con tu hú”.

Tôi gắt lên với chị: “Thôi chị đừng lắm chuyện nữa. Chuyện nhà người ta cà kê sang nhà mình làm gì? Có phải con em hay không, chẳng lẽ em còn không biết”. Tuy miệng nói vậy, đêm về, tôi không thể ngủ.

Tôi lấy vợ 6 năm, có một con trai hơn 5 tuổi và một con gái 3 tuổi. Chúng tôi cưới nhau khá vội vì cô ấy lỡ dính bầu. Nói cho công bằng, nếu không phải vì dính bầu, chưa chắc vợ đã đồng ý lấy tôi. Bởi tôi đơn phương theo đuổi cô ấy đã lâu nhưng không được đón nhận.

Nếu không phải lần đó, vì cô ấy có chuyện gì buồn mà uống rượu rồi tôi vô tình nhìn thấy. Nếu không phải đêm đó, trong nhà nghỉ, vì men rượu mà cô ấy không làm chủ được mình thì có lẽ, tôi cũng không có cơ hội trở thành chồng cô ấy.

Mỗi lần nhìn con trai, tôi lại nghi ngờ mình chỉ là người đổ vỏ - 1

Tôi phân vân giữa việc nên hay không nên làm rõ quan hệ huyết thống với con trai mình (Ảnh minh họa: Freepik).

Vợ tôi xinh đẹp, có nhiều chàng trai để mắt. Cô ấy cũng khá kiêu kỳ, không dễ tán tỉnh. Những chàng trai theo đuổi cô ấy đều đẹp trai, con nhà giàu. Còn tôi, ngoại hình bình thường, gia cảnh bình thường, không có gì ưu tú nổi bật.

Khi cô ấy gặp tôi bối rối thông báo có bầu, hỏi tôi nên làm sao? Tôi sẵn sàng chịu trách nhiệm mà không hề do dự. Đám cưới tiến hành ngay sau đó, nhanh chóng khiến ai cũng bất ngờ.

Tôi yêu vợ, cưng cô ấy như trứng, như hoa. Vợ tôi cũng hiểu được tấm chân tình của chồng, dần dần thể hiện tình cảm bằng sự chăm sóc, yêu thương. Con trai ra đời, khỏe mạnh, khôi ngô. Hai năm sau, thêm một bé gái ra đời khiến tổ ấm chúng tôi thêm trọn vẹn. Nhưng mọi chuyện lại bắt đầu từ đó.

Con gái út càng giống tôi bao nhiêu thì con trai lớn lại chẳng có nét nào giống tôi cả. Lúc đầu, tôi cũng không để ý vì đâu phải đứa trẻ nào cũng giống mẹ, giống bố đâu.

Nhưng bố mẹ và chị gái tôi rất để tâm việc này. Con có thể không giống bố như đúc nhưng ít nhất cũng phải có vài nét hao hao giống. Đằng này, con trai tôi hệt như đúc ra từ một khuôn mẫu khác, không giống tôi, không giống em gái, cũng chẳng có nét nào giống ai bên nội.

Chị tôi vài lần nói nhỏ: “Có thật thằng bé là con cậu không đó? Hay em dâu lỡ trót dại với ai rồi lừa cậu “đổ vỏ”?”. Mỗi lần như thế, tôi đều cáu gắt với chị. Gia đình
tôi đang yên ấm, vợ chồng yêu thương nhau, con cái ngoan ngoãn. Tôi không muốn bất cứ một “lời ong tiếng ve” nào khiến sự bình yên bao năm qua xáo trộn.

Nhưng mấy hôm nay, thông tin một người đàn ông thấy hai con mình không giống bố nên đã tiến hành xét nghiệm ADN rồi nhận về kết quả cả hai đứa con đều không cùng huyết thống với anh khiến tôi có chút hoang mang.

Mấy lần, tôi định lén đưa mẫu đi xét nghiệm nhưng nhìn sự vui vẻ, dịu dàng của vợ, nhìn ánh mắt thơ ngây của con trai, tôi lại do dự. Tôi sợ chỉ cần tôi gửi mẫu đi, mọi thứ sẽ trở nên rõ ràng không cách gì cứu vãn..

Tôi sợ làm tổn thương vợ con, tự tay phá vỡ tổ ấm của mình. Thà cứ để mọi chuyện mơ hồ như thế, ít ra tôi vẫn nghĩ biết đâu con trai là máu mủ của tôi.

Và có một điều này khiến tôi cứ nghĩ mãi. Nếu con trai không phải con ruột của tôi, liệu vợ tôi có biết điều đó hay không? Có khi nào cô ấy biết trước có thai nên hôm đó mới chủ động đón nhận tôi để đưa tôi vào bẫy? Nếu đó là sự thật, nó sẽ khiến tôi đau lòng hơn cả việc vô tình nuôi con người khác.

Mấy hôm nay, vì khúc mắc này, tôi thực sự cảm thấy không thoải mái. Một phần muốn lén đi xét nghiệm huyết thống cho rõ ràng nhưng lại sợ sự rõ ràng ấy sẽ lấy đi của tôi rất nhiều thứ.

Cậu bạn thân của tôi nói: “Đừng nghĩ quá nhiều, cá vào ao ta là của ta. Sẽ không ai biết mình cài nút áo lệch cho đến khi cài đến nút áo cuối cùng. Vậy nếu nhất định cài đến nút cuối cùng, có thể cậu sẽ phải cởi toàn bộ nút áo ra cài lại từ đầu. Cậu có sẵn sàng cho chuyện đó không?”.

Câu hỏi của cậu bạn khiến tôi hoang mang tột độ. Vậy nếu tôi muốn giữ gia đình mình, tốt nhất nên chôn chặt nỗi ngờ vực ấy trong lòng đến hết đời hay sao?

Góc "Chuyện của tôi" ghi lại những câu chuyện trong đời sống hôn nhân, tình yêu. Bạn đọc có câu chuyện của mình muốn chia sẻ vui lòng gửi về chương trình qua hòm thư: [email protected]. Câu chuyện của bạn có thể được biên tập nếu cần. Trân trọng.

Giang Hà