Nghe mẹ khen chị gái, chồng bất ngờ hỏi tôi một câu làm cả nhà dừng ăn cơm
Lời chồng tôi vừa dứt, bố mẹ anh ngây người nhìn con trai, còn tôi cũng kinh ngạc đến độ quên nhai cơm trong miệng. Là chồng đang muốn bảo vệ tôi, hay đang làm cho mẹ chồng thêm ghét tôi vậy?
Ngày Long dẫn tôi về nhà ra mắt, mẹ anh nhìn tôi, giọng không vui không buồn: “Cá không ăn muối cá ươn”.
Sau này lấy nhau rồi, tôi mới nghe hàng xóm gần nhà nói lại: Mẹ chồng chê tôi không cân xứng với anh về ngoại hình, công việc không có thu nhập tốt, gia đình không khá giả.
Theo lời mẹ, “con trai tôi đẹp lồng lộng thế kia, vơ đâu chả được vợ tốt, chả hiểu bị con bé ấy cho ăn bùa mê thuốc lú gì?". Tôi thừa nhận, về ngoại hình thì chồng “ăn đứt” tôi. Quan trọng là tôi biết anh yêu tôi không vì nhan sắc.
Lúc đầu, chúng tôi dự định sau cưới sẽ thuê nhà trọ sống riêng nhưng mẹ chồng phản đối. Mẹ nói nhà cửa rộng rãi, chị gái đã lấy chồng, việc gì chúng tôi phải ra riêng cho tốn kém.
Tôi biết, đa phần bố mẹ chồng đều mong con trai lấy vợ vẫn sẽ cùng sống chung. Chỉ có điều, vì con trai không nghe lời chuyện chọn vợ, chọn chồng nên mẹ dồn hết ác cảm lên tôi. Tôi nói gì cũng không vừa tai, làm gì cũng không vừa mắt mẹ. Mẹ luôn muốn chứng tỏ rằng, chồng tôi chọn tôi là một sai lầm.

Tôi may mắn được chồng yêu thương và thấu hiểu (Ảnh minh họa: iStock).
Niềm tự hào lớn nhất của mẹ chồng tôi có lẽ là cô con gái lớn. Mỗi lần nhắc đến chị chồng, nét mặt mẹ hân hoan, rạng ngời như pháo hoa. Tôi công nhận, chị gái chồng vừa xinh đẹp, vừa giỏi giang, lại lấy được chồng giàu.
Mỗi lần về thăm nhà, chị lại xách túi lớn, túi nhỏ quà cáp cho bố mẹ. Trong nửa năm làm dâu, thỉnh thoảng tôi cũng mua quà tặng bố mẹ chồng nhân dịp nọ kia. Nhưng những món quà của tôi không đắt tiền, cũng chẳng khiến mẹ vừa mắt.
Có lần, tôi mua tặng mẹ một chiếc áo. Mẹ mang nó cho chị hàng xóm giúp việc ngay trước mặt tôi với lý do “quần áo nhiều rồi, không mặc tới”.
Chồng tôi nói, mẹ anh lớn lên trong đói nghèo, lại sớm chịu cảnh mồ côi. Sống với bà ngoại và cậu mợ, mẹ khổ đủ đường, cơm không đủ no, áo không đủ ấm. Sau này lấy chồng, bố anh lại là người an phận, không biết bon chen kiếm tiền nên cuộc sống vô cùng khổ cực.
Vì khổ nghèo, mẹ nai lưng ra làm đủ thứ nghề để lo cho hai đứa con học hành, mong sau này con cái thành tài để bà có thể nhờ cậy. Khổ nỗi, hai đứa con xinh đẹp như tranh vẽ nhưng trí thông minh cũng chỉ thường, không làm ông nọ, bà kia hay kiếm tiền như hái lá được.
Chị gái anh nhờ nhan sắc lấy được một người chồng hơi lớn tuổi nhưng giàu có. Mẹ anh cũng hy vọng cậu con trai đẹp như tài tử của mình có thể lấy được một cô gái “cành vàng lá ngọc” nhà người ta. Kết quả, anh lại không khiến cho mẹ hài lòng.
Lần gần nhất là dịp lễ 2/9 vừa rồi, trong bữa cơm tối, mẹ chồng khoe: “Hôm nay, Tuyết Lan chuyển khoản cho mẹ 5 triệu đồng, còn dẫn mẹ đi đặt may một bộ áo dài nữa đấy. Sinh được cô con gái đúng là mát mày mát mặt".
Bố chồng không nói gì, chỉ cười phụ họa. Tôi cũng không biết nên nói gì cho phù hợp. Tặng quà nhân dịp 2/9 đúng là chuyện chỉ có người giàu mới nghĩ tới.
Thấy tôi cắm cúi ăn cơm trong im lặng, chồng tôi bất ngờ nói lớn: “Em xem, chị gái anh lấy chồng rồi mà lúc nào cũng chăm lo cho mẹ đẻ thế kia. Nay chuyển tiền, mai cho quà, mẹ thích gì có nấy.
Còn em, từ ngày lấy chồng đã mua gì gửi về cho mẹ đẻ chưa? Chiều nay, anh vừa nhận lương, em chuyển khoản biếu mẹ vợ mấy triệu đi nhé”.
Nói rồi, anh nhìn mẹ mình, vừa ăn, vừa nói: “Quả thật, mỗi lần thấy chị Tuyết Lan biếu tiền, biếu quà mẹ, con mới thấy mẹ vợ con đúng là thiệt thòi. Sinh được đứa con gái, nuôi lớn ăn học thành người, vừa kiếm được tiền là đòi đi lấy chồng.
Sau khi lấy chồng thì chỉ để ý mẹ chồng thích gì để mua tặng, thích ăn món gì để nấu, hoàn toàn không còn quan tâm đến mẹ đẻ nữa”.
Bố mẹ chồng ngây người nhìn con trai, còn tôi cũng kinh ngạc đến độ quên nhai cơm trong miệng. Là chồng đang muốn bảo vệ tôi, hay đang làm cho mẹ chồng thêm ghét tôi vậy?
Tối đó, trong phòng ngủ, chồng nói với tôi: “Anh biết, em phải chịu nhiều ấm ức. Anh hứa, muộn nhất là cuối năm sau, mình sẽ mua nhà, vay mượn thêm cũng được. Những món quà em mua cho mẹ, mẹ đều không dùng tới, sau này đừng mua nữa”.
Thực ra, chuyện mua quà lúc đầu là anh nhắc tôi mua. Anh còn gợi ý mẹ thích cái này, cái kia để tôi mua tặng lấy lòng mẹ chồng. Kết quả, vì ghét tôi, mẹ ghét cả những thứ tôi mua.
Những thứ mà anh cho rằng mẹ mình thích, mẹ đều mang cho người khác hết. Hành động của mẹ thực sự khiến anh tổn thương và có lẽ thương cả vợ mình nữa.
Tôi ôm chồng, rưng rưng cảm động. Người ta vẫn nói: “Phụ nữ không cần phải đẹp nghiêng nước nghiêng thành, chỉ cần một người đàn ông nghiêng về mình là đủ”. Và tôi thực sự may mắn khi gặp được anh trong đời.
Góc "Chuyện của tôi" ghi lại những câu chuyện trong đời sống hôn nhân, tình yêu. Bạn đọc có câu chuyện của mình muốn chia sẻ vui lòng gửi về chương trình qua hòm thư: [email protected]. Câu chuyện của bạn có thể được biên tập nếu cần. Trân trọng.