Thấy chồng cũ bưng một thứ trong bệnh viện, tôi chỉ muốn "yêu lại từ đầu"

Như Ý Cát Tường 21/08/2025 18:01

Lao vào bệnh viện, vừa nhìn thấy anh, tôi đứng chết chân tại chỗ, trong lòng có một thứ cảm xúc vô cùng đặc biệt. Đột nhiên, tôi rất muốn "cua" lại người chồng mà tôi đã đánh mất.

Từ hồi đang học cấp 3, tôi đã nhận được nhiều lời mai mối trong làng. Tôi xinh xắn, khỏe mạnh, vui tươi, lại còn biết chăm chỉ học hành, làm lụng giúp đỡ bố mẹ. Tuy nhiên, bỏ mặc nhiều lời đánh tiếng, theo đuổi, tôi chẳng để ý tới ai.

Tôi muốn thi đỗ đại học hơn là ở quê lấy chồng. Ngày tốt nghiệp ra trường, tôi hăm hở đăng ký phỏng vấn khắp nơi và thành công được nhận vào làm ở một công ty chuyên về xuất khẩu.

Tôi yêu một chàng trai thành phố đúng gu, nhẹ nhàng, ga lăng, ấm áp. Yêu được hơn một năm, tôi bắt đầu nhận ra người đàn ông tôi yêu là người không có chí hướng và chỉ thích hưởng thụ. Nhưng thay vì từ bỏ, tôi lại tin rằng, tôi sẽ khiến anh ấy thay đổi.

Tôi giống như mọi cô gái ngốc nghếch khác, yêu ai say đắm nên thường ảo tưởng, còn nghĩ mình là ánh sáng, là sức mạnh để anh ấy hướng tới. Cho đến khi tận mắt chứng kiến người mình hết lòng yêu phản bội, tôi mới dứt khoát từ bỏ mối tình này.

Thấy chồng cũ bưng một thứ trong bệnh viện, tôi chỉ muốn yêu lại từ đầu - 1

Tôi rất muốn quay lại với chồng cũ (Ảnh minh hoạ: TD).

Đau khổ, tôi tìm về quê để có nơi an ủi. Lúc này, Toàn hiện lên như một hình ảnh đối lập với gã đàn ông vừa cắm cho tôi những cái sừng dài. Tôi chạy trốn khổ đau bằng cách nhận lời yêu và cưới Toàn nhanh chóng.

Giống như một cách chạy trốn, cũng giống như không cho mình cơ hội để được quay đầu, tận sâu trong tâm, tôi hiểu tôi không yêu Toàn. Sau đám cưới, tôi lại trở về thành phố tiếp tục công việc như cũ, trong lòng gần như không có vướng bận về người chồng vừa hỏi cưới tôi.

Ngày cuối tuần, tôi vẫn về quê nhưng chủ yếu là do bố mẹ yêu cầu, chứ không phải vì chồng. Bởi không yêu nên tôi luôn tìm cách tránh né không cho Toàn chạm vào người. Cưới chồng 4 tháng, chúng tôi vẫn chưa động phòng.

Một ngày, Toàn chủ động lên phòng trọ của tôi trên thành phố. Trước sự ngạc nhiên cực độ của tôi, Toàn yêu cầu ly hôn. Lúc đó, tôi đã khóc, cũng không lý giải được trong trường hợp này, nước mắt của tôi mang ý nghĩa gì?

Tôi không yêu Toàn. Chia tay không phải là lý do khiến tôi đau đớn. Có lẽ, tôi khóc vì tôi áy náy với anh. Hoặc cũng có thể lòng kiêu hãnh của tôi đã bị Toàn chạm tới. Tôi từng chỉ quan tâm tới cảm xúc của tôi, mà coi thường tình cảm chân thành của anh.

Tôi còn ngông cuồng nghĩ mình có giá lắm. Giờ tôi chính thức nhận ra bản thân chẳng có chút giá trị nào. Hai người đàn ông bước vào cuộc sống của tôi đều không ngại đẩy tôi vào tình thế khiến tôi ê chề, đau đớn.

Tôi thông báo ly hôn, bố ngồi thẫn thờ không nói tiếng nào. Mẹ tôi thì ngược lại, không ngừng tạo ra chuỗi các loại âm thanh. Hết than thở ỉ ôi lại quay sang khóc lóc, mắng tôi sống vô tình vô nghĩa, lớn đầu vẫn không biết phân biệt tốt xấu, đúng sai, không biết trân trọng người chân thành, tử tế.

Toàn tiễn tôi ra bến xe, nói tôi cứ yên tâm công tác. Anh làm việc ở quê nên có điều kiện sẽ để ý, chăm lo bố mẹ giúp tôi. Quả thật, Toàn đã giữ lời. Cứ vài ngày một lần, mẹ tôi gọi điện hỏi thăm con gái. Câu chuyện đi một vòng lại quay về Toàn.

Bà không tiếc lời khen rể cũ, nhắc tôi phải gọi điện cảm ơn người ta: "Làm người phải biết trước, biết sau, biết ơn, biết nghĩa". Mỗi lần về quê, tôi nghe hàng loạt chuyện liên quan đến anh. Nào là sửa tivi, lắp lại mạng Internet, từ cây na bị mưa đánh đổ đến mất điện cũng là anh sang...

Tuy nhiên, có vẻ như Toàn tránh mặt tôi vì lần nào về quê, tôi cũng không thấy anh. Rõ ràng mẹ tôi nói, bình thường chỉ cần anh rảnh rỗi là lại chạy sang hỏi han bố mẹ tôi cần gì không.

Nói thật, tôi không phải sỏi đá mà không biết xúc động khi nghe những chuyện này. Để cảm ơn, lâu lâu tôi cũng nhắn tin, gọi điện, hỏi thăm qua cuộc sống của anh và tìm cách nói chuyện thật tự nhiên. Giống như ngày xưa, tôi đối với anh vẫn là cô em dễ thương, vui vẻ.

Gần đây, gia đình tôi lại xảy ra sự cố. Bố tôi bị tai biến giữa đêm, Toàn là người đưa bố tôi đi cấp cứu. Mẹ sợ tôi lo nên tận hôm sau mới báo tin. Tôi lao về bệnh viện ở quê, hình ảnh đầu tiên đập vào mắt là thấy mẹ đang ngồi đút cháo cho bố, còn Toàn bước ra từ nhà vệ sinh với cái bô tiểu dành cho bệnh nhân.

Anh hơi đỏ mặt nói bố chưa xuống giường được nên vẫn phải dùng bô. Lúc đó, tôi đứng chết chân tại chỗ, trong lòng cảm giác như có một thứ cảm xúc vô cùng đặc biệt chạy rần rần trong người.

Tôi nhận ra, đây là người đàn ông tử tế nhất mà tôi có thể được gặp trong đời, người có thể khiến cho sự ngông cuồng trong lòng tôi bình ổn lại. Tôi không muốn tiếp tục bỏ lỡ một người tốt đẹp như thế nữa. Thời gian sau, tôi lấy lý do hỏi han, nhờ vả Toàn chăm bố ốm đau để nói chuyện nhiều hơn.

Tôi đang suy nghĩ làm cách nào để "cua" lại người chồng mà tôi đã đánh mất. Chắc là tôi cũng nên cho Toàn thời gian để anh cảm nhận được sự chân thành từ phía tôi. Tôi sẽ ngỏ lời quay lại khi đã được anh tha thứ.

Góc "Chuyện của tôi" ghi lại những câu chuyện trong đời sống hôn nhân, tình yêu. Bạn đọc có câu chuyện của mình muốn chia sẻ vui lòng gửi về chương trình qua hòm thư: [email protected]. Câu chuyện của bạn có thể được biên tập nếu cần. Trân trọng.

Theo dantri.com.vn
https://dantri.com.vn/tinh-yeu-gioi-tinh/thay-chong-cu-bung-mot-thu-trong-benh-vien-toi-chi-muon-yeu-lai-tu-dau-20250821180046940.htm
Copy Link
https://dantri.com.vn/tinh-yeu-gioi-tinh/thay-chong-cu-bung-mot-thu-trong-benh-vien-toi-chi-muon-yeu-lai-tu-dau-20250821180046940.htm
    Nổi bật
        Mới nhất
        Thấy chồng cũ bưng một thứ trong bệnh viện, tôi chỉ muốn "yêu lại từ đầu"
        • Mặc định

        POWERED BY ONECMS - A PRODUCT OF NEKO