Thấy vợ của bạn thân bị đuổi ra khỏi nhà, tôi xót xa đưa em vào khách sạn

Giang Hà 07/10/2025 14:13

Tôi biết sẽ thật khốn nạn nếu tôi dây dưa với vợ của bạn thân. Nhưng nhìn cô ấy trời mưa ngồi co ro trước cửa, tôi không thể cầm lòng được.

Tôi và Tùng ở cùng làng, chơi thân với nhau từ hồi bắt đầu học cấp 3. Vì thân nhau, cả hai đăng ký thi chung một trường đại học và may mắn đều đỗ.

Chúng tôi là bạn thân lại sống xa gia đình, thiếu thốn cả vật chất lẫn tinh thần. Những năm tháng sinh viên, chúng tôi đều ở trọ cùng nhau, coi nhau như anh em, no đói, buồn vui đều cùng chia sẻ.

Chúng tôi chỉ tách nhau ra kể từ khi Tùng cưới Linh. Linh xinh xắn, hiền lành, cũng là con gái nông thôn ra thành phố học hành, lập nghiệp nên dễ đồng cảm, sẻ chia. Nếu không phải là Tùng tán tỉnh trước, tôi sẽ không bỏ lỡ một cô gái tốt như vậy.

Hai người họ yêu nhau nhưng tôi cũng không kém phần bận rộn. Lúc mới yêu, họ nhờ tôi làm “bồ câu đưa thư”. Lúc yêu rồi, họ coi tôi như cầu nối mỗi khi có chuyện gì đó hiểu lầm hay hờn giận.

Tuy nhiên, sau khi cưới, hai người họ bận bịu với những nỗi lo lớn nhỏ của người có gia đình. Còn tôi độc thân, hay rong chơi nên ít khi gặp gỡ.

Thấy vợ của bạn thân bị đuổi ra khỏi nhà, tôi xót xa đưa em vào khách sạn - 1

Mỗi lần vợ bạn thân khóc, tôi lại thấy vô cùng đau lòng (Ảnh minh họa: TD).

Thỉnh thoảng, vào dịp lễ Tết hay sinh nhật con gái, Tùng vẫn gọi tôi đến nhà ăn cơm. Nhìn vợ chồng Tùng vui vẻ, hạnh phúc, con cái ngoan ngoãn, tôi vừa mừng cho bạn, vừa nghĩ mình cũng nên sớm ổn định chuyện gia đình.

Không ngờ, một biến cố bất ngờ ập tới đã làm đảo lộn cuộc sống gia đình nhỏ ấy. Trong một lần đi giám sát công trình, Tùng không may bị tai nạn lao động. Tuy giữ được tính mạng, hai chân cậu ấy bị liệt hoàn toàn. Cuộc sống mới của Tùng gắn liền với chiếc xe lăn.

Biến cố quá lớn này gần như đã đánh gục cậu ấy. Một người đàn ông còn trẻ khỏe và một sự nghiệp đang trên đà phát triển, nay không thể đi lại là điều quá sức khủng khiếp, không dễ chấp nhận. Tùng trở nên bi quan, khó chịu, cả suy nghĩ lẫn lời nói đều mang sắc thái tiêu cực.

May mắn, Tùng không thể đi làm như trước đây. Nhưng với chuyên môn giỏi, cậu ấy vẫn được công ty ưu ái hỗ trợ làm tư vấn, thiết kế bản vẽ tại nhà. Gánh nặng kinh tế vì vậy không quá đè nặng lên đôi vai người vợ nhỏ. Tuy vậy, tính tình của Tùng đã hoàn toàn khác.

Một lần, tôi ghé qua thăm, đúng lúc cậu ấy đang to tiếng với vợ, lời lẽ rất nặng nề, hằn học. Sau đó, Linh mới nói với tôi, dạo này chồng mình thường xuyên như vậy: Cáu gắt vô cớ, mắng vợ chửi con, hết tự trách bản thân lại sang hờn giận cả thế giới.

Tôi có khuyên Tùng. Cậu ấy thừa nhận mình nhiều khi quá đáng và vô lý nhưng lại không thể kìm chế sự bất lực khi phải ngồi một chỗ, không thể đi làm, không thể đưa đón con, giống như một gã đàn ông vô dụng.

Một đêm, Tùng gọi cho tôi, nói con gái sốt cao co giật, vợ cậu ấy đã ôm con đến bệnh viện. Tùng nhờ tôi chạy qua đó xem có thể hỗ trợ Linh không?

Tôi vội vàng phi xe tới bệnh viện. Tới nơi, tôi đã thấy Linh ngồi ủ rũ ở giường, con gái đang được truyền dịch, ngủ say. Tôi mới hỏi vài câu, Linh đã bật khóc, nỗi sợ vẫn còn chưa hết.

Tôi ôm lấy bờ vai Linh vỗ vỗ, em dựa vào tôi rồi chỉ một lát đã ngủ thiếp đi. Tôi cứ ngồi thế, vòng tay không dám buông. Nhìn Linh ngủ ngon lành trong cơn mệt nhọc, gương mặt đã gầy đi rất nhiều so với trước đây, tôi bỗng trào lên một nỗi xót xa.

Kể từ hôm ấy, một tình cảm mới lạ nảy sinh trong tôi. Từ chỗ thương, trái tim chuyển sang rung động rồi tương tư em từ lúc nào không hay.

Với tư cách là bạn thân, tôi vẫn siêng đến nhà Tùng, nhưng lòng tôi không còn vô tư như trước. Tôi muốn nhìn thấy, muốn chia sẻ, muốn được làm chỗ dựa tinh thần cho Linh.

Càng tới nhà nhiều, tôi càng nhìn rõ tính khí xấu xí của Tùng lộ rõ. Đã vài lần tôi và Tùng cãi nhau vì sự quá đáng ấy. Tùng nhìn tôi cáu giận: “Chuyện nhà tôi, cậu đừng có xía vào”. Nhìn sự chịu đựng của Linh, tôi thương vô cùng.

Một lần, không kìm được, tôi cầm tay Linh và nói: “Nếu Tùng không phải là bạn anh, anh không bao giờ để em chịu khổ như vậy. Nếu mệt mỏi quá, hãy nói với anh”. Linh nhìn tôi, ánh mắt rưng rưng.

Có lẽ, cô ấy hiểu rõ tâm tư của tôi, vẫn để yên bàn tay trong tay tôi nhưng mặt cúi gằm: “Anh đừng nói vậy, làm sao em có thể rời xa chồng em trong hoàn cảnh này chứ. Vợ chồng chẳng phải cần nhau lúc hoạn nạn hay sao? Có lẽ, đó là số phận của em rồi”.

Một đêm khuya, tôi chuẩn bị đi ngủ thì Linh gọi điện. Nghe tiếng khóc của cô ấy, tim tôi như thắt lại. Tôi chạy xe đến nhà, bất chấp trời đang mưa, thấy Linh ngồi co ro trước cửa.

Chiều nay trên đường đi làm về, đường phố mưa ngập nên xe cô ấy bị chết máy. Đúng lúc đó, có anh đồng nghiệp nhìn thấy, lại vội đón con nên Linh nhờ đồng nghiệp cho đi cùng.

Tùng ở trong nhà nhìn qua cửa sổ, thấy cảnh vợ và con mình bước xuống từ ô tô của người khác, máu nóng trong người sục sôi. Cậu ấy giày vò vợ từ chiều tới tối rồi đuổi vợ ra khỏi nhà "muốn đi với ai thì đi".

Tôi không ngần ngại ôm lấy Linh: “Kệ cậu ấy đi, anh đưa em ra thuê một phòng ngủ tạm qua đêm nhé”. Đêm hôm ấy, tôi thức trắng đêm nhìn Linh ngủ. Tôi yêu em, ngày càng nhìn rõ tình yêu ấy lớn mạnh. Yêu nhưng chỉ biết nhìn em khốn khổ, yêu những chỉ bất lực không biết làm sao.

Một bên là cậu bạn thân bao năm, từng chia ngọt sẻ bùi những năm tháng thanh xuân khổ nghèo nhưng vui vẻ. Một bên là người phụ nữ khiến lòng tôi rung động muốn chở che.

Tôi biết, mình không đúng và sẽ thật khốn nạn nếu dây dưa với chính vợ của bạn thân. Hơn nữa, tôi biết rõ vì sao bạn mình trở thành gã chồng không hiểu chuyện như vậy. Nhưng đáng lẽ càng như thế, Tùng càng nên yêu thương vợ mình hơn chứ?

Tôi biết, mình đang trở thành người thứ ba trong cuộc hôn nhân của người khác. Nhưng tôi không muốn rời đi, chỉ muốn đứng đó để có thể dang tay ra bất cứ khi nào em cần, lau nước mắt cho em bất cứ khi nào em khóc.

Hiện tại, tôi vẫn chưa làm gì vượt quá giới hạn, nhưng không chắc mình có thể sẽ mãi mãi như thế. Tôi chỉ muốn dẫn Linh chạy khỏi cuộc hôn nhân ấy, mặc cho mọi chuyện ra sao thì ra.

Nhưng tôi không chắc làm như vậy có thực sự tốt hơn cho Linh hay không?

Góc "Chuyện của tôi" ghi lại những câu chuyện trong đời sống hôn nhân, tình yêu. Bạn đọc có câu chuyện của mình muốn chia sẻ vui lòng gửi về chương trình qua hòm thư: [email protected]. Câu chuyện của bạn có thể được biên tập nếu cần. Trân trọng.

Theo dantri.com.vn
https://dantri.com.vn/tinh-yeu-gioi-tinh/thay-vo-cua-ban-than-bi-duoi-ra-khoi-nha-toi-xot-xa-dua-em-vao-khach-san-20251007083152015.htm
Copy Link
https://dantri.com.vn/tinh-yeu-gioi-tinh/thay-vo-cua-ban-than-bi-duoi-ra-khoi-nha-toi-xot-xa-dua-em-vao-khach-san-20251007083152015.htm
    Nổi bật
        Mới nhất
        Thấy vợ của bạn thân bị đuổi ra khỏi nhà, tôi xót xa đưa em vào khách sạn
        • Mặc định

        POWERED BY ONECMS - A PRODUCT OF NEKO