Tôi bất an khi con gái mặc váy ngủ mỏng manh trước mặt bố dượng

Giang Bùi 28/10/2025 08:38

Con gái đến tuổi dậy thì, xinh đẹp khiến tôi bất an mỗi khi con quá thân thiết với bố dượng.

Tôi từng nghĩ, khi một người đàn ông sẵn lòng yêu thương con riêng của vợ, đó là may mắn lớn nhất của một cuộc tái hôn. Nhưng càng sống, càng thấy có những điều khiến lòng tôi không thể yên.

Tôi tái hôn cách đây 3 năm, sau khi ly hôn chồng cũ vì anh ta ngoại tình. Khi ấy, con gái tôi - bé An - mới học lớp 5, gầy gò, nhút nhát và thường né tránh ánh mắt người lạ. Tôi sợ nhất là con chịu tổn thương nên từng nghĩ sẽ không lấy ai nữa. Nhưng rồi tôi gặp Dũng.

Dũng hơn tôi 4 tuổi, hiền lành, điềm đạm và đặc biệt có lòng bao dung. Khi tôi còn e dè kể về con gái riêng, anh chỉ cười: “Anh yêu em thì cũng yêu thương cả con em”. Câu nói ấy khiến tôi xúc động và tin tưởng tuyệt đối.

Những ngày đầu về sống chung, Dũng rất khéo léo. Anh không ép An phải gọi bố, chỉ bảo: “Con cứ gọi chú cũng được, miễn con thấy thoải mái”.

Tôi bất an khi con gái mặc váy ngủ mỏng manh trước mặt bố dượng - 1

Con gái quá thân thiết và vô tư với bố dượng khiến tôi lo lắng vô cùng (Ảnh minh họa: Sina).

Anh đưa con đi học, dạy con làm toán, đôi khi còn mua kem, mua truyện về đọc cùng. Thấy con bé cười nói vui vẻ trở lại, tôi mừng rơi nước mắt. Tôi nghĩ, ông trời đã bù đắp cho mẹ con tôi rồi.

Nhưng mọi chuyện bắt đầu thay đổi từ khi con gái tôi bước vào tuổi dậy thì. Năm nay, An học lớp 8, cao gần bằng tôi, da trắng, tóc dài, khuôn mặt xinh xắn, phổng phao. Có hôm, tôi nhìn con trong chiếc váy ngủ mỏng manh, bất giác giật mình, cô bé nhỏ ngày nào giờ thành thiếu nữ.

Tôi bắt đầu chú ý hơn đến cách Dũng và con thân thiết. Anh vẫn ân cần như cũ. Nhưng không hiểu sao, mỗi lần thấy anh xoa đầu con, hay để tay lên vai khi cùng xem tivi, lòng tôi lại nhói lên.

Tôi tự nhủ đó chỉ là suy nghĩ tiêu cực, rằng anh chỉ thương con thôi. Nhưng sự ái ngại trong tôi cứ lớn dần.

Một buổi tối, tôi đi công tác về sớm hơn dự định. Cửa nhà mở hé, tôi thấy Dũng và An đang cùng ngồi xem phim. Con bé gối đầu lên đùi anh, tay cầm điện thoại, miệng cười vô tư.

Dũng vuốt nhẹ tóc con như một phản xạ tự nhiên. Khoảnh khắc ấy khiến tôi thót tim. Những hình ảnh đó khiến tôi rối bời.

Đêm đó, tôi không ngủ được. Trong đầu cứ hiện lên câu hỏi: Nếu là bố ruột, tôi sẽ không thấy điều đó bất thường. Nhưng vì là bố dượng, liệu có nên để họ thân thiết đến thế?

Tôi không dám nói ra nỗi nghi ngờ của mình. Dũng là người đàn ông tử tế, chăm lo cho cả hai mẹ con không một lời than phiền. Nếu tôi tỏ ra cảnh giác, chẳng khác nào xúc phạm anh. Nhưng nếu cứ im lặng, tôi lại thấy sợ. Nỗi sợ mơ hồ, dai dẳng.

Tôi bắt đầu để ý nhiều hơn. Có lần, tôi nghe tiếng nước trong phòng tắm khi Dũng vừa gọi với ra: “An, đưa cho bố cái khăn tắm”. Tôi cười trừ nhưng cả người run lên.

Từ hôm đó, tôi tìm cách sắp xếp lại mọi thứ. Tôi dặn con không được tắm khi bố còn ở nhà, không mặc đồ ngủ mỏng và phải khóa cửa phòng. Con bé không hiểu, vùng vằng: “Mẹ làm sao thế, bố Dũng tốt với con mà”. Câu nói ấy khiến tôi thấy xấu hổ và đau lòng.

Có đêm, tôi trằn trọc không ngủ. Tôi nghĩ đến việc lắp camera trong nhà rồi lại bỏ ý định ấy vì thấy mình thật đáng sợ. Tôi sợ chính bản thân đang biến tình yêu thành nghi kỵ. Nhưng làm mẹ, ai có thể thản nhiên khi trong lòng luôn thấp thỏm?

Dũng nhận ra tôi thay đổi. Anh hỏi: “Em không tin anh sao?”. Tôi im lặng. Anh nhìn tôi, buồn rầu nói: “Anh coi con như con ruột. Nếu em nghĩ khác, anh biết phải làm sao?”. Tôi khóc. Tôi muốn tin anh nhưng không hiểu sao vẫn thấy bất an.

Tôi hạn chế để họ ở riêng. Tôi chủ động đưa con đi học, ít khi đi công tác và luôn kiểm tra cửa phòng mỗi tối. Nhiều người nói tôi suy nghĩ quá nhưng ai ở trong hoàn cảnh này mới hiểu được cảm giác vừa yêu, vừa nghi, vừa sợ mất mát của một người mẹ.

Tôi không dám kể chuyện này với ai, cũng không biết mình đang đúng hay sai? Có thể, tôi đã bị vết thương từ cuộc hôn nhân cũ làm méo mó niềm tin. Nhưng cũng có thể, linh cảm của một người mẹ không bao giờ sai.

Tôi chỉ biết, mỗi khi nhìn con ngủ, tôi lại tự nhủ miễn là con an toàn, mẹ sẵn sàng mang tiếng ích kỷ. Nhưng trong sâu thẳm, tôi vẫn hy vọng rằng, tất cả chỉ là do mình đa nghi, rằng Dũng thực sự trong sáng như cách anh vẫn yêu thương mẹ con tôi từ đầu.

Và đôi khi, tôi tự hỏi: Liệu có giới hạn nào cho sự thân thiết giữa con gái riêng và người đàn ông tôi gọi là chồng?

Góc "Chuyện của tôi" ghi lại những câu chuyện trong đời sống hôn nhân, tình yêu. Bạn đọc có câu chuyện của mình muốn chia sẻ vui lòng gửi về chương trình qua hòm thư: [email protected]. Câu chuyện của bạn có thể được biên tập nếu cần. Trân trọng.

Theo dantri.com.vn
https://dantri.com.vn/tinh-yeu-gioi-tinh/toi-bat-an-khi-con-gai-mac-vay-ngu-mong-manh-truoc-mat-bo-duong-20251027151535729.htm
Copy Link
https://dantri.com.vn/tinh-yeu-gioi-tinh/toi-bat-an-khi-con-gai-mac-vay-ngu-mong-manh-truoc-mat-bo-duong-20251027151535729.htm
    Nổi bật
        Mới nhất
        Tôi bất an khi con gái mặc váy ngủ mỏng manh trước mặt bố dượng
        • Mặc định

        POWERED BY ONECMS - A PRODUCT OF NEKO