Tôi bị giảm 15 triệu tiền lương sau 15 năm cống hiến cho công ty
Từ chỗ lương hơn 30 triệu đồng, đủ lo cho vợ con, tôi bị giảm lương xuống còn 15 triệu đồng, cộng thêm KPI vì lý do tuổi tác.
Tôi gắn bó với công việc quản lý cấp trung trong lĩnh vực xuất khẩu suốt 15 năm qua. Mọi thứ tưởng chừng rất vững vàng: lương hơn 30 triệu đồng, đủ lo cho vợ con, cuộc sống không dư dả nhưng ổn định. Tôi chưa từng nghĩ đến chuyện mất việc, cũng chẳng chuẩn bị cho kịch bản đó.
Cho đến năm 2020, dịch Covid-19 bùng phát, công ty tôi cho nhân viên nghỉ không lương. Khi ấy, tôi chợt nhận ra mình chẳng có gì trong tay. Mức lương tưởng cao hóa ra chỉ đủ trang trải cuộc sống hàng tháng. Nếu thất nghiệp một thời gian dài, tôi không biết lấy gì nuôi vợ con? Cảm giác ấy thật sự đáng sợ. Tôi mất ngủ nhiều đêm, nghĩ mãi về câu hỏi: "Nếu ngày mai không còn được trả lương, mình sẽ sống thế nào?".
Sau nhiều ngày trăn trở, tôi quyết định tận dụng các mối quan hệ bạn bè, đối tác trong ngành để làm thêm. Tôi bắt đầu bán hàng cho họ, nhận hoa hồng từ những đơn hàng xuất khẩu nhỏ. Lúc đầu chỉ là công việc phụ, làm ngoài giờ hành chính, nhưng nó giúp tôi có thêm thu nhập và mở ra hướng đi mới.
Nhờ có kinh nghiệm chuyên môn, tôi không mất quá nhiều thời gian để làm quen. Sau hai năm, tôi cùng vài anh em thân thiết mạnh dạn góp vốn nhỏ, vay mượn thêm chút đỉnh để khởi đầu một mô hình kinh doanh riêng trong lĩnh vực mình hiểu rõ.
>>Tôi bị sa thải vì lương 30 triệu sau 15 năm cống hiến
Ba năm qua, công việc đó dần đi vào ổn định. Không phải là thành công lớn, nhưng đủ giúp tôi yên tâm hơn. Tôi vẫn giữ công việc tại công ty cũ, dù mức lương bị giảm xuống còn 15 triệu đồng, cộng thêm KPI do tuổi tác, nhưng tôi không còn lo lắng như trước. Ban ngày tôi làm việc ở công ty, tối về vẫn có thể trao đổi với đối tác nước ngoài và vận hành việc riêng.
Giờ nhìn lại, tôi hiểu rằng không có công ty nào có nghĩa vụ nuôi nhân viên cả đời. Khi cần cắt giảm chi phí, họ sẽ làm điều đó, dù bạn có gắn bó bao lâu hay làm việc chăm chỉ, cống hiến thế nào? "Vắt chanh bỏ vỏ" là chuyện bình thường trong môi trường kinh doanh.
Điều quan trọng là mỗi người phải biết tích lũy kinh nghiệm, mở rộng mối quan hệ và chủ động tạo thêm nguồn thu nhập. Dù nhỏ, nó vẫn giúp ta đứng vững khi biến cố xảy ra. Nếu còn trẻ, hãy tranh thủ học hỏi, làm việc với tinh thần trách nhiệm, nhưng đừng ỷ lại. Đừng để bản thân rơi vào cảnh "nghỉ việc là trắng tay". Có thể bắt đầu từ việc nhỏ: cộng tác thêm, nhận dự án ngoài, đầu tư kỹ năng... miễn là giúp mình có thêm giá trị.
Tôi vẫn làm thuê, nhưng không còn cảm giác bất an như trước. Có thêm nguồn thu thụ động, tôi thấy mình tự do và tự tin hơn. Quan trọng nhất là tôi đã học được cách không để sự ổn định ru ngủ bản thân. Sau gần 20 năm đi làm, tôi rút ra một điều đơn giản: hãy làm việc hết mình, nhưng cũng phải chuẩn bị cho ngày không còn được trả lương. Khi chủ động được cuộc sống, bạn mới thật sự tự do.