Tôi gắn bó 15 năm với công ty vì lương 50 triệu chứ không phải cống hiến

30/11/2025 13:00

Tôi chưa bao giờ nghĩ 'cống hiến hết mình cho công ty' vì bản thân đi làm để kiếm sống, để đổi thời gian và chất xám lấy lương, thưởng.

Tôi năm nay 38 tuổi. Khi nhìn lại quãng đường 15 năm làm việc trong cùng một công ty, nhiều người thường nói tôi "trung thành", "có tình nghĩa với nơi làm việc". Nhưng thành thật mà nói, tôi chưa bao giờ nghĩ mình làm việc vì sự cống hiến. Điều giữ tôi ở lại đơn giản là tôi được tôn trọng, được đánh giá đúng năng lực và được trả công xứng đáng.

Tôi vào công ty năm 23 tuổi, mức lương khởi điểm chỉ hơn 5 triệu đồng – con số khiêm tốn vào thời điểm bấy giờ. Nhưng chỉ sau 2 năm, tôi được tăng lương lên 9 triệu nhờ những kết quả đo đếm được: hoàn thành 128% KPI, cắt giảm được khoảng 300 triệu chi phí vận hành cho phòng. Đến năm thứ 7, tôi được bổ nhiệm làm Phó phòng, thu nhập trung bình 18–20 triệu. Tôi nhớ rõ cảm giác lúc đó: không phải tự hào vì "có đóng góp cho công ty", mà vì mình được trả đúng với giá trị mình tạo ra.

Suốt 15 năm, trung bình tôi được tăng lương một lần mỗi năm, mức tăng dao động 8–12%. Tôi luôn biết mình đang ở đâu, có thể đóng góp gì và công ty ghi nhận ra sao? Năm ngoái, tổng thu nhập của tôi khoảng 620 triệu đồng (hơn 50 triệu một tháng), cao gấp hơn 10 lần năm đầu tiên. Chính sự minh bạch và sòng phẳng đó mới là thứ giữ chân tôi ở lại.

Tôi chưa bao giờ tin vào khái niệm "cống hiến hết mình cho công ty". Chúng ta đi làm trước hết để kiếm sống, để đổi thời gian và chất xám lấy tiền lương – một mối quan hệ mua bán sức lao động rõ ràng. Người lao động không nợ doanh nghiệp bất cứ điều gì ngoài trách nhiệm hoàn thành công việc; và doanh nghiệp cũng không có quyền đòi hỏi sự hy sinh vô điều kiện.

>>Tôi nhảy việc lương 37 triệu, đồng nghiệp cống hiến mù quáng

Có lẽ vì quan điểm đó mà tôi luôn giữ tinh thần sẵn sàng nghỉ việc. Tôi từng nói với sếp: "Nếu một ngày công ty không còn cần giá trị của tôi, hoặc không trả công xứng đáng, tôi sẽ là người đầu tiên chủ động ra đi". Và thú thật, đã có ít nhất ba lần trong 15 năm tôi cân nhắc nhảy việc. Một lần là do mức tăng lương giảm xuống còn 5%, một lần do dự án tôi phụ trách bị cắt ngang, và một lần vì một công ty khác đề nghị mức lương cao hơn 30%. Tôi ở lại không phải vì "tình nghĩa", mà vì sau khi cân nhắc lợi ích, công ty hiện tại vẫn là lựa chọn tốt hơn.

Tôi biết có nhiều người nghĩ khác. Rất nhiều đồng nghiệp cũ của tôi từng làm việc quên ngày tháng, ở lại văn phòng đến 10–11 giờ đêm, hy vọng sự tận tụy sẽ đổi lại sự ghi nhận. Nhưng cuối cùng, khi tái cấu trúc xảy ra, họ vẫn nằm trong diện cắt giảm. Một trong số đó đã nói với tôi: "Giá như trước đây mình tỉnh táo hơn". Tôi thấy tiếc, nhưng không bất ngờ. Doanh nghiệp tồn tại để sinh lợi, không phải để tri ân.

Tôi không cổ súy lối sống thực dụng hay khuyến khích ai đó chỉ nghĩ đến tiền. Tôi tin vào giá trị lao động nghiêm túc, chuyên nghiệp và trách nhiệm. Nhưng tôi cũng tin rằng sự gắn bó chỉ có ý nghĩa khi cả hai bên đều có lợi. Nếu doanh nghiệp kỳ vọng nhân viên "hy sinh", "trung thành vô điều kiện", thì đó không còn là quan hệ lao động mà là sự ràng buộc cảm xúc bất bình đẳng.

Nếu một ngày phải rời công ty, tôi sẽ ra đi nhẹ nhàng, không tiếc nuối. Bởi 15 năm qua không phải là "cống hiến", mà là một giao dịch sòng phẳng, nơi tôi và công ty đều được hưởng lợi. Và tôi nghĩ, đó mới là cách lành mạnh nhất để tồn tại trong thị trường lao động hiện nay.

PP Dương

Theo vnexpress.net
https://vnexpress.net/toi-gan-bo-15-nam-voi-cong-ty-vi-luong-50-trieu-chu-khong-phai-cong-hien-4987951.html
Copy Link
https://vnexpress.net/toi-gan-bo-15-nam-voi-cong-ty-vi-luong-50-trieu-chu-khong-phai-cong-hien-4987951.html
    Nổi bật
        Mới nhất
        Tôi gắn bó 15 năm với công ty vì lương 50 triệu chứ không phải cống hiến
        • Mặc định

        POWERED BY ONECMS - A PRODUCT OF NEKO