Vì lý do xấu hổ này, con dâu đòi về nhà ngoại mà tôi không dám giữ

PV 25/10/2025 15:37

Dâu là con, rể là khách”, con dâu tôi cũng như thế cho đến khi mở lời muốn về nhà ngoại ở.

Tôi không sinh ra trong cảnh sang giàu nên chẳng bao giờ dám mơ con trai mình lấy được vợ vừa đẹp người, vừa đẹp nết như con dâu tôi bây giờ.

Con bé không cao sang, chẳng phấn son mà lúc nào cũng gọn gàng, sạch sẽ. Con về làm dâu nhà tôi, tự khắc cái nhà như sáng hẳn lên, như có hơi người tử tế thổi vào.

Cô con dâu đáng quý của tôi

Tôi già rồi, mắt kém, tay run, mỗi sáng ra chỉ nghe tiếng dao thớt lách cách, mùi cơm thơm dậy lên từ bếp là lòng yên ổn lạ. Con dâu tôi cái gì cũng biết làm. Con vừa chăm con nhỏ, vừa bán hàng trực tuyến, vừa gọi điện hỏi thăm chồng ở bên Nhật. Tôi nhìn con thấy thương mà cũng thấy tự hào.

Tôi thương con dâu như con gái ruột. Con ít nói nhưng mỗi lời đều khéo. Có lần tôi ốm, con xin nghỉ việc một hôm, nấu cháo, xông lá, xoa dầu cho tôi. Con bảo: “Mẹ là mẹ của con mà, chứ không phải mẹ chồng”. Tôi nghe mà nước mắt cứ trào ra. Ở đời, có mấy đứa con dâu nói được câu ấy.

Nhà tôi vốn nghèo, lại thêm Tuấn - con trai tôi - sang Nhật Bản làm ăn xa. Lúc đầu, con chăm chỉ gửi tiền về, con dâu đỡ vất vả. Nhưng càng ngày, con càng ít gọi, có khi cả tháng không nghe tin. Tôi thấy con bé lo nhưng vẫn giấu, vẫn cười với tôi. “Chắc anh ấy bận, mẹ ạ”, con dâu nói thế mà mắt đã hoe đỏ.

Vì lý do xấu hổ này, con dâu đòi về nhà ngoại mà tôi không dám giữ - 1

Tôi quý con dâu như con ruột (Ảnh minh họa: Sina).

Nhiều đêm, tôi nằm nghĩ, đời đàn bà khổ thật. Mới lấy chồng chưa bao lâu đã một mình quẩn quanh, vừa làm cha, vừa làm mẹ. Con dâu tôi chịu đựng giỏi. Con chẳng kêu than, chẳng kể xấu chồng, chỉ im lặng mà làm, như thể sự im lặng là cách con giữ gìn hạnh phúc mong manh đang dần rạn nứt.

Cái gì của con cũng khiến tôi thương. Nấu ăn vừa miệng, nói năng vừa phải, lễ phép với họ hàng, dạy con biết khoanh tay chào người lớn. Tôi đi đâu cũng kể: “Con dâu tôi đảm lắm”.

Người ta khen tôi nghe mà thấy lòng mình ấm. Ở cái tuổi này, có được dâu hiền thực sự là phúc.

Khi con dâu muốn về nhà ngoại ở

Một hôm, con dâu bỗng bảo: “Mẹ ạ, chắc con xin đưa cháu về bên ngoại ít lâu”. Tôi nghe mà tim hẫng lại. Tự nhiên nhà đang ấm lại thành trống. Tôi hỏi vì sao, con chỉ cúi đầu, giọng nhỏ như gió: “Con và anh Tuấn… không ổn, mẹ ạ”.

Tôi sững sờ. Mấy hôm sau, tôi gọi điện cho Tuấn. Con trai thở dài: “Con đang nợ nần, làm ăn thua lỗ. Giờ đầu óc con rối lắm, mẹ nói cô ấy ở đâu thì tùy”.

Tôi nghe mà ruột như bị ai cào. Nợ nần ư? Con tôi vốn ham làm nhưng cũng ham lời. Tôi từng khuyên con: “Kiếm ít thôi nhưng chắc”. Con chỉ cười: “Con trai mẹ phải làm lớn chứ”.

Giờ thì làm lớn đến mức trắng tay. Tiền không gửi về, vợ vẫn cặm cụi lo cho nhà chồng, chẳng kêu ca một tiếng. Đến khi con dâu xin về ngoại, tôi mới hiểu con đã chịu đựng đến giới hạn. Một người đàn bà hiền lành mà nói “về ngoại” nghĩa là lòng đã rạn.

Mấy hôm nay, tôi cứ trằn trọc. Nhà cửa im ắng lạ thường, không còn tiếng trẻ con cười, không còn mùi cơm mới, không còn tiếng dâu gọi: “Mẹ ơi, ra ăn cơm”. Tôi ngồi trong hiên, nhìn gió lay tấm rèm mà thấy như nghe tiếng thời gian đang trôi qua giữa khoảng trống.

Tôi thương con dâu. Con đâu có lỗi, lỗi là ở Tuấn. Con trai tôi đã để cho tự ái đàn ông lớn hơn trách nhiệm. Ở xa, con tưởng gửi vài tin nhắn là đủ nhưng phụ nữ đâu chỉ cần lời. Người ta cần bàn tay, cần bờ vai, cần một người cùng gánh. Tôi hiểu nhưng nói thế nào để con hiểu đây?

Tôi không biết phải làm sao? Nói con dâu về, tôi sợ làm khổ con. Nói thôi thì lòng lại day dứt. Có khi con dâu về ngoại, được cha mẹ ruột đỡ đần lại yên ổn hơn. Nhưng nghĩ đến cảnh cháu tôi thiếu cha, tôi đau lắm. Người ta bảo, con dâu hiền mà bỏ đi, là phúc nhà đã hao. Tôi sợ nhà tôi đang mất phúc thật.

Tuấn ở bên kia vẫn nhắn tin thưa thớt. Con toàn nói những câu trống rỗng: “Con đang cố gắng”. Cố gắng bao lâu nữa đây? Cái gì mất có thể lấy lại nhưng lòng tin của người vợ thì không dễ. Tôi muốn nói cho con hiểu điều đó nhưng điện thoại nối xa ngàn dặm, lời nói nào cũng rơi vào khoảng không.

Giờ tôi chỉ biết ngồi viết những dòng này như để hỏi những người đang đọc: Tôi có nên giữ con dâu lại không? Hay để con dâu về bên ngoại, yên ổn mà sống?

Một người mẹ chồng như tôi còn có thể làm gì để giữ đứa con dâu tốt ấy?

Góc "Chuyện của tôi" ghi lại những câu chuyện trong đời sống hôn nhân, tình yêu. Bạn đọc có câu chuyện của mình muốn chia sẻ vui lòng gửi về chương trình qua hòm thư: [email protected]. Câu chuyện của bạn có thể được biên tập nếu cần. Trân trọng.

Vinh Quang

Theo dantri.com.vn
https://dantri.com.vn/tinh-yeu-gioi-tinh/vi-ly-do-xau-ho-nay-con-dau-doi-ve-nha-ngoai-ma-toi-khong-dam-giu-20251025153557290.htm
Copy Link
https://dantri.com.vn/tinh-yeu-gioi-tinh/vi-ly-do-xau-ho-nay-con-dau-doi-ve-nha-ngoai-ma-toi-khong-dam-giu-20251025153557290.htm
    Nổi bật
        Mới nhất
        Vì lý do xấu hổ này, con dâu đòi về nhà ngoại mà tôi không dám giữ
        • Mặc định

        POWERED BY ONECMS - A PRODUCT OF NEKO