Vợ 'nhốt' con trong nhà, không cho đi học trong 7 tháng bỏ về mẹ đẻ

07/11/2025 14:50

Bác sĩ cho biết con có dấu hiệu sốc tâm lý, giảm chú ý và chậm phát triển khoảng một năm so với các bạn cùng tuổi.

Tôi chuẩn bị bước sang tuổi 30. Con gái được gần 3 tuổi. Gia đình tôi bắt đầu rạn nứt từ tháng 4/2025. Trước đó, tôi, vợ và con gái cùng sống chung với bố mẹ tôi ở Hà Nội. Cuộc sống tuy có đôi lúc cãi vã, xích mích như bao gia đình khác, nhưng nhìn chung vẫn hòa thuận, vui vẻ. Tôi chưa bao giờ có hành động quá khích hay động tay động chân với vợ.

Vợ tôi theo tâm linh, cụ thể là hầu đồng. Việc này tiêu tốn khá nhiều tiền bạc, là nguyên nhân chính khiến hai vợ chồng thường xuyên cãi nhau. Trước ngày cô ấy bỏ đi, tôi xóa một số hình ảnh liên quan đến việc hầu đồng của cô ấy, từ đó xảy ra một trận cãi vã lớn. Vài ngày sau, vợ bế con rời khỏi nhà, chỉ để lại một tin nhắn cho tôi và gia đình, nói rằng cô ấy muốn đưa con về quê, tự nuôi dạy con. Ngay trong ngày, tôi lập tức bắt xe về quê vợ để tìm nhưng cô ấy không muốn nói chuyện.

Vì mất bình tĩnh, tôi ngay lập tức định bế con lên Hà Nội, trong khi bố vợ đang ở trên nhà. Nhưng thấy con khóc đòi mẹ, tôi lại để con ở lại. Tôi có ở lại một đêm, nói chuyện với bố vợ. Ông ấy ban đầu tỏ ra thấu hiểu, nói sẽ giúp hai vợ chồng hàn gắn (khi chưa biết tôi có hành động định bế con lên Hà Nội). Ngay sáng hôm sau, tôi phải trở lại Hà Nội để phỏng vấn xin việc (vợ bỏ đi ngay lúc tôi bị nghỉ công việc cũ được vài ngày). Buổi tối hôm đó, khi gọi điện cho ông, thái độ ông hoàn toàn thay đổi: ông nói tôi "bắt cóc con", dọa sẽ đưa sự việc ra công an, viện lý do camera nhà ông đã quay lại toàn bộ. Ông còn bảo hàng xóm, họ hàng đều rất bức xúc.

Con phải khám tâm lý sau 7 tháng vợ mang về quê và cấm tôi gặp

Từ sau hôm đó, vợ và gia đình bên vợ hoàn toàn cắt đứt liên lạc với tôi: không nghe điện thoại, không trả lời tin nhắn. Tôi nhiều lần về tận nơi để gặp, mong được nói chuyện đàng hoàng nhưng đều bị từ chối. Gia đình tôi cũng xuống nói chuyện, kết quả vẫn không đi đến đâu. Trong suốt thời gian ấy, tôi bị ngăn cản không cho gặp con. Tôi đã về quê vợ hơn 10 lần, mỗi lần đều bị chặn ngay từ cổng (và tôi đã lưu giữ lại toàn bộ bằng chứng). Tôi từng nhờ họ hàng bên vợ can thiệp, nhưng tất cả đều nói "không dám liên quan".

Đến ngày 1/6, quá bức xúc, tôi mất bình tĩnh, làm ầm lên để mọi người xung quanh biết sự thật. Cũng từ đó, tôi bắt đầu biết thêm nhiều chuyện: Ngày đầu vợ tôi về quê, anh trai cùng cha khác mẹ của cô ấy đã cho 15 triệu để làm đơn ly hôn và xin việc cho cô ấy ở quê. Bố vợ tôi trước đây từng bỏ người vợ đầu và cấm bà ấy gặp con trai (chính là người anh kia), việc này hàng xóm đều biết. Bản thân ông ta cũng bỏ mặc mẹ ruột nằm liệt giường suốt bốn năm không về thăm. Đến ngày tang lễ cũng định không về, chỉ khi bị nhiều người nói mới xuất hiện một ngày.

Khi biết những chuyện này, tôi càng thấy rõ hoàn cảnh thật sự. Tôi bắt đầu sử dụng các bằng chứng đã thu thập và nhờ chính quyền địa phương can thiệp. Rất may, mọi người xung quanh hiểu chuyện và ủng hộ tôi. Cuối cùng, tôi cũng được gặp lại con gái. Sau một thời gian kiên trì, tôi đã đón con trở lại Hà Nội. Khi cho con đi khám, bác sĩ cho biết con có dấu hiệu sốc tâm lý, giảm chú ý và chậm phát triển khoảng một năm so với các bạn cùng tuổi. Tôi đang cho con đi học và tham gia lớp can thiệp 1-1 theo chỉ định của bác sĩ tâm lý.

Về phía vợ, cô ấy vẫn không rõ ràng: khi thì nói muốn ly hôn, khi lại tỏ ý muốn hàn gắn. Mỗi khi tôi cố dứt khoát, cô ấy lại đưa ra những yêu cầu vô lý để trì hoãn. Còn khi tôi mềm lòng, cô ấy lại lạnh nhạt, nói rằng "chúng ta kết thúc rồi". Liên tục như thế rất nhiều lần. Hôm vừa rồi, cô ta đòi nuôi con và bắt tôi trả con về quê, tôi chỉ nói rằng tôi sẽ nuôi con, nếu muốn gặp hãy lên đây, rồi tôi chặn cô ta hoàn toàn. Tôi hiểu rằng với những gì đã xảy ra, việc hàn gắn gần như không còn khả thi. Nhưng là người cha, nghĩ đến cảnh con không có mẹ, tôi thật sự day dứt.

Giờ đây, tôi đứng giữa hai lựa chọn: Một là, dùng toàn bộ bằng chứng đã có để giành quyền nuôi con, để con được sống trong môi trường ổn định, an toàn và được tiếp xúc giáo dục tốt hơn ở Hà Nội. Hai là giao con cho mẹ, dù biết rằng ở quê vợ, con chủ yếu do ông bà chăm, còn vợ tôi đi làm cả ngày, trong khi bố vợ có dấu hiệu thần kinh không ổn định. Thêm nữa, khi vợ bế con về quê trong 7 tháng, cô ta không cho con đi học và cả gia đình cô ta chỉ cố thủ trong nhà, rất ít khi cho con ra ngoài. Việc này tôi nắm được do cô hàng xóm - người ủng hộ tôi - kể lại.

Tôi thương con vô cùng, một đứa bé cần cả cha lẫn mẹ nhưng giữa lý trí và cảm xúc, tôi thật sự không biết nên chọn con đường nào. Tôi chỉ mong tìm được hướng đi tốt nhất cho con. Mong mọi người cho tôi lời khuyên. Cảm ơn mọi người.

Hải Long

Theo vnexpress.net
https://vnexpress.net/mau-thuan-vo-chong-vo-nhot-con-trong-nha-khong-cho-di-hoc-trong-7-thang-bo-ve-me-de-4961204.html
Copy Link
https://vnexpress.net/mau-thuan-vo-chong-vo-nhot-con-trong-nha-khong-cho-di-hoc-trong-7-thang-bo-ve-me-de-4961204.html
    Nổi bật
        Mới nhất
        Vợ 'nhốt' con trong nhà, không cho đi học trong 7 tháng bỏ về mẹ đẻ
        • Mặc định

        POWERED BY ONECMS - A PRODUCT OF NEKO